PHẦN IV....... HOÀN THÀNH

 

Tư vấn viên Hunter giới thiệu Danielle tới một bác sỹ nội tiết vài tuần sau, mặc dù tiêu chuẩn chăm sóc của Harry Benjamin (Harry Benjamin Standards of Care) quy định phải quá tŕnh tư vấn tâm lí trong ṿng 3 tháng rồi mới được chuyển đến giai đoạn sau. V́ Danielle bước vào tuổi dậy th́ nên thời gian trở nên tối quan trọng. Bác sỹ nội tiết đầu tiên làm rất nhiều xét nghiệm về sức khoẻ và đủ các thứ lằng nhằng khác rồi kê một loại estroge có tên là Premarin.  Bác sỹ này đ̣i chúng tôi trả 360 đô la. V́ ông ta cũng là chủ của pḥng thí nghiệm đó, nên tôi hơi băn khoăn về mâu thuẫn lợi ích khi cho Danielle đi xét nghiệm tại pḥng thí nghiệm này. Bởi v́, v́ quyền lợi, bác sỹ có thể yêu cầu chúng tôi làm nhiều xét nghiệm hơn mức cần thiết. Trong lúc đó Dianielle quá lo lắng và mong đợi được uống estrogen.

Tuy Premarin không như một thứ thuốc thần kỳ nhưng ngực của Danielle bắt đầu nhú, lông trên mặt mọc chậm hơn. V́ cháu đă bắt đầu vỡ giọng, nên chúng tôi hy vọng rằng hormone sẽ làm cho quá tŕnh này chậm đi. Rồi Dianielle bị nôn, cảm xúc thay đổi thất thường, luôn mệt mỏi như khi phải leo một vách núi cheo leo. Đó là do những tác dụng phụ của hormone. Cháu trở nên cực kỳ nhạy cảm với cách mọi người nh́n ḿnh, không phải bị hoang tưởng, mà chỉ là cháu nhận thấy mọi người đang để ư đến ḿnh. Thậm chí ngay những người yêu quư và chấp nhận cháu cũng làm cháu lo lắng. Danielle cần nghỉ ngơi chỉ sau vài giờ chơi cùng mọi người.

Trong lần đi kiểm tra đầu tiên, tôi hỏi bác sỹ nội tiết về sự mệt mỏi, suy nhược của cháu nhưng bác sỹ này cho rằng đó không phải là do Premarin. Kết quả kiểm tra cho thấy hàm lượng testosterone (hormone nam) trong cháu vẫn không giảm đến mức chấp nhận được. Bác sỹ kê cho Danielle dùng nhiều Premarin hơn, mặc dù chỉ với liều thấp hơn đă làm cho cháu phải nghỉ học v́ quá mệt mỏi.

Sau khi liên lạc với mọi người trong nhóm những người đă chuyển đổi giới tính, tôi mới biết những tác dụng phụ như thế và thường là do Premarin gây ra. Họ cũng giới thiệu cho tôi một bác sỹ nội tiết khác kê đơn với giá thấp hơn và bác sỹ này cũng kê thuốc để phong toả adrogen có tên là spironolactone để dùng cùng với Premarin

Lần đầu tiên đến gặp bác sỹ nội tiết mới, bác sỹ đă hỏi Danielle tại sao đến đây, và rất ngạc nhiên khi biết Danielle là người chuyển giới. Bác sỹ bớt liều Premarin và bổ sung thêm spironolactone. Bác sỹ cũng nói ông không nghĩ rằng hormone gây ra sự mệt mỏi và suy nhược ở Danielle. Bác sỹ lấy $160 cho xét nghiệm và kiểm tra sức khoẻ

Sau khi đọc tất cả các sách nói về hormone do nhiều chuyên gia viết cũng như hỏi chuyện nhiều người, tôi đi đến kết luận là người chuyển giới có vài sự lựa chọn cách điều trị với những mặt tốt, xấu của nó. Có vẻ như mỗi bác sỹ đều có một cách điều trị ưa thích về loại hormone và liều lượng. Tôi rất ngạc nhiên khi họ không hề hay biết đến sự thay đổi cảm xúc liên tục ở người sử dụng estrogen. Bác sỹ làm xét nghiệm về khả năng có hại cũng như các vấn đề ảnh hưởng đến gan, tim mạch, nhưng họ không có cách nào đo được sự mệt mỏi, trầm cảm và quẫn trí của người dùng nội tiết tố này. Những người bạn đă chuyển giới tính của chúng tôi cho biết họ thấy rằng tiêm hormone hay hormone bổ sung không được kê đơn, có nguồn gốc từ Mexico lại cho kết quả khả quan. Tất cả mọi người đều trải qua những khía cạnh tích cực và tác dụng phụ của mỗi liệu pháp hormone, và có những người không hề bị trầm cảm hay mệt mỏi.

Danielle cũng tự ḿnh nghiên cứu và giảm liều hormone cho đến khi cảm thấy cảm xúc cân bằng và ít mệt mỏi hơn. Nhưng không may là với liều dùng thấp như vậy th́ ngực cháu lại không phát triển nữa. Cuối cùng cháu quyết định thà giải phẫu để cấy ngực giả và dùng hormone liều thấp như vậy để, ít ra c̣n cảm thấy khoẻ khoắn c̣n hơn.

Chúng tôi thấy nhà trị liệu đầu tiên (trang phục kiểu hippi) gây ấn tượng với ḿnh về sự rối loạn giới (gender dysphoria), nhưng thực ḷng th́ Danielle vẫn chưa cảm thấy sẵn sàng đến gặp tư vấn tâm lí. Cháu cảm thấy ḿnh không bị vấn đề cảm xúc nào. Cháu chỉ muốn trở thành con gái. Tuy vậy, chúng tôi không có sự lựa chọn nào khác bởi v́ phải có giấy giới thiệu của tư vấn mới được điều trị hormone và giải phẫu sau này nữa. Mặc dù đă tin tưởng người tư vấn đầu tiên, nhưng chúng tôi cũng không muốn mất thời gian với các nhà trị liệu nếu như họ không thể viết thư giới thiệu Danielle, cho dù họ là người dễ mến thế nào đi nữa.

Sau khi chờ đợi đến 3 tháng, mà không nhận được một lời nào từ phía ông Hunter, tôi liền gọi điện hỏi ông liệu cần phải làm những việc ǵ nữa, th́ ông liền đặt một cuộc hẹn khác, trong đó Danielle báo cáo cho ông về những mệt mỏi bất thường, dễ khóc do liệu pháp hormone gây ra. Ông Hunter nghĩ rằng Danielle cần phải dùng Prozac để điều trị trầm cảm, đồng thời nhấn mạnh hormone không gây ra mệt mỏi, cảm xúc yếu đuối (fatigue). Tuy nhiên tôi từ chối việc dùng Prozac bởi v́ người ta nói rằng thuốc này dùng cho việc điều trị rối loại tâm thần (mental dysfunction). Mặt khác tôi cũng không muốn cơ thể c̣n non trẻ của cháu phải nhận quá nhiều thuốc. Qua những câu hỏi ông Hunter đưa ra, tôi thấy rơ ông không hề nh́n vào những câu trả lời mà chúng tôi đă điền trong bảng hỏi trị giá 150 đô mà chúng tôi nộp 3 tháng trước. Tôi thấy rằng ḿnh không hề nhận được điều ǵ từ cái gọi là “tư vấn”, và mẹ con tôi không bao giờ quay lại gặp ông ấy nữa.

Danielle muốn giải phẫu nhưng tôi cần phải biết giá cả và có ai đó thực hiện phẫu thuật chuyển giới tính cho những người chuyển giới c̣n trẻ. Tôi muốn biết một khung thời gian cụ thể trước khi làm Danielle hy vọng.

Sau khi t́m hiểu và biết rằng trong số 4 hay 5 bác sỹ phẫu thuật chuyển giới tính nổi tiếng ở Mỹ và Canada, th́ có một bác sỹ chuyển giới không làm cho người dưới 21 tuổi. Một người khác không nổi tiếng ở vùng chúng tôi, nên cũng có rất ít thông tin. Giá phẫu thuật ở Mỹ rẻ hơn bên Canada , nhưng tôi nghe những tin đồn về các biến chứng sau phẫu thuật. Giờ đây không c̣n là lúc để keo kiệt nữa v́ tôi mong muốn điều tốt nhất cho con gái. Khi nói chuyện với những người đă phẫu thuật xong, tôi thấy bác sỹ Schrang ở Wisconsin nhận được rất nhiều lời khen ngợi từ các bệnh nhân. Tôi cũng nhận ra rằng bác sỹ này đă làm cho rất nhiều thanh niên. Điều này đối với tôi rất quan trọng bởi v́ phẫu thuật sớm sẽ cho Danielle cơ hội  thích nghi tốt hơn lúc trưởng thành. Lúc tôi liên lạc, bác sỹ này cho biết ông rất vui khi làm cho Danielle. Bác sỹ cho biết chi phí phẫu thuật, tiền viện phí, nội trú và tất cả các chi phí khác.

Tôi đă sống mà không dùng đến tiền bảo hiểm y tế rất nhiều năm trong lúc luôn hy vọng rằng tôi và các con không bị chấn thương hay ốm nặng. Nhưng rồi,khi nhận ra những chi phí cần cho phẫu thuật và điều trị hormone của Danielle, tôi liền t́m cách đóng bảo hiểm cho những chi phí điều trị, ngay cả khi tôi biết rằng ḿnh có lẽ phải đợi cả năm mới được thoả măn. Tuy nhiên, một vài công ty bảo hiểm thậm chí không bao giờ gọi lại cho tôi, c̣n đại diện của một công ty nói rằng chi phí về điều trị hormone có thể được tính đến nếu như có sự chấp thuận của bác sỹ, nhưng bên bảo hiểm sẽ không trả cho chi phí phẫu thuật.

Nộp hồ sơ xin tiền từ Quỹ dành cho trẻ em khuyết tật của bang Cali, và nhận ra rằng chi phí y tế không cần thiết sẽ không được hỗ trợ, tôi liền gọi cho Shriners cũng như vài nhóm khác để xem họ có thể hỗ trợ cho những nhu cầu y tế đặc biệt của trẻ em. Họ tỏ ra rất lịch sự lúc tôi gọi đến nhưng không tổ chức nào hỗ trợ cho việc chuyển đổi giới tính. Nói chuyện với một nhóm hỗ trợ trẻ em bị termonal illness, là nhóm có những chương tŕnh ‘cảm thấy tốt hơn” cho trẻ em tuổi vị thành niên với mục đích ngăn chặn ư muốn tự tử, nghiện rượu, ma tuư ở các em. Tuy nhiên, họ không hề có chương tŕnh nào hỗ trợ cho con tôi. Cuối cùng, tính toán chi phí và thấy rằng sau một đến hai năm, tôi có thể tiết kiệm để cho con đi phẫu thuật.

 Đến lúc ấy, chúng tôi mới biết rằng để có thể được phẫu thuật, người muốn chuyển giới tính cần phải theo sát đợt tư vấn rất ngặt nghèo mới có được hai thư giới thiệu.

V́ không nhận được ǵ từ ông Hunter đến sáu tháng, nên tôi đặt một cuộc hẹn thứ ba. Lúc này  chúng tôi cùng thảo  luận về đợt kiểm tra tâm lư  mà ông ta đă đề cập trước đó với giá 700 đô. Đợt kiểm tra này gồm có những mục:

 MCMI-III (Million Clinical Multiaxial Inventory)
Bendar Gestalt
The Draw A Person/Family
Wechler (IQ)
TAT (Thematic Apperceptual Test)
Rorschach
MMPI ( Minnesota Multiphasic Personality Inventory)

 Tôi nghi ngờ sự cần thiết của đợt kiểm tra này bởi v́ ông ta đă từng viết cho tôi một giấy xác nhận rằng “Danielle dường như rất ổn định với mọi thứ”, và “không có chuyện đỗ hay trượt trong kiểm tra. Nhưng tôi phải làm điều này để bảo vệ chính tôi trước toà. Tôi không biện hộ cho ḿnh nhưng những lần trước đây đều dính với pháp luật. Vợ tôi làm một xét nghiệm và đó là một khoản chi thực sự với giá 700 đô mà tôi đang làm cho chị. C̣n nếu chị làm ở Trường đại học, giá dịch vụ sẽ lên gấp đôi”.

Tôi cảm thấy như ḿnh bị bắt chẹt. Ông ta lấy tiền của tôi mà không hề thực hiện một ca tư vấn nào. Nhưng tôi ghi nhận việc ông ta không bắt chúng tôi đợi đến 3 tháng mới giới thiệu Danielle đến bác sỹ nội tiết cũng như không làm mất thời gian của chúng tôi với quá nhiều cuộc hẹn. Nhưng thực ḷng mà nói, ông ta chẳng làm ǵ giúp chúng tôi ngoài việc lấy tiền.

Khi tôi hiểu hơn về t́nh h́nh này, tôi mới nhận thấy rằng chúng tôi chỉ có ít lựa chọn. Nếu như đến gặp một tư vấn khác, một đợt tư vấn sáu tháng tốn khoảng 100 đô mỗi giờ trước khi phẫu thuật có lẽ sẽ khiến chúng tôi phải bắt đầu lại từ đầu. V́ thế để đỡ tốn thời gian, chúng tôi chấp nhận trả ông Hunter 700 đô để được sự giới thiệu từ ông. Tôi gọi điện cho ông ta và nói thẳng thừng điều ấy. Ông Hunter bèn nói “ tôi thực ḷng không muốn coi bà là một khách hàng, nhưng tôi sẽ gửi hồ sơ về con gái bà đến tư vấn viên Bell ”.

Tôi đă từng gặp tư vấn viên Bell khi tôi tham dự một buổi họp về hỗ trợ cho những người chuyển giới tính mà ông này thực hiện cùng với một đồng nghiệp khác, tư vấn viên Jenny. Tại thời gian đó tôi đă có cơ hội hỏi rằng tôi có thể làm được ǵ hơn nữa cho Danielle không, th́ hai người đó đáp, tôi đă thực hiện rất tốt và không có lời khuyên nào nữa. Khi tôi nói với họ rằng tôi cảm thấy ông Hunter không hề tư vấn một chút nào cả, th́ TVV Bell nói rằng ông ta sẽ không gặp chúng tôi được trừ khi ông Hunter gửi Danielle đến, bởi v́ sự tế nhị trong công việc.

Tôi tiếp tục tham dự những buổi họp hỗ trợ mà họ tổ chức và cuối cùng trở thành thành viên nhóm trợ giúp của ông Bell . TVV này cũng gợi ư Danielle nên tham gia những buổi họp như vậy để gặp được những người khác giống ḿnh. Thực ra, cháu đă gặp được vài người mà tôi mời về nhà tṛ chuyện và cháu đă trở thành bạn với Laura rất nhanh từ thuở đó.  

ác tư vấn viên tạm thời ngừng những hoạt động này của họ vào cuối mùa hè, nhưng Danielle vẫn tiếp tục gặp riêng TVV Bell . Ông Bell là một người trầm lắng, mềm mỏng và tôi đă quen biết ông ấy đủ để cảm thấy yên ḷng khi cho Danielle đi gặp riêng.

Danielle kể tôi nghe, cháu phải tiết chế việc chia sẻ với ông ấy trong tất cả các đợt tư vấn v́ ông ấy không nói nhiều. Danielle hay liên hệ với việc là một người chuyển giới tính như là “t́nh thế” của cháu , chứ cháu không bao giờ coi rằng đó là một vấn đề (problem). Sau đợt tư vấn đầu, ông Bell nói với tôi rằng Danielle có vẻ ổn và ông ta thấy ok với việc giới thiệu Danielle đến bác sỹ phẫu thuật khi chúng tôi cần. Ông ấy cũng sắp xếp một đồng sự cùng cơ quan của ḿnh của ḿnh cho ư kiến thứ hai, và ông tin rằng không cần thiết phải sắp xếp cho cháu một đợt kiểm tra tâm lư.

 Cuối cùng th́ cũng đă đặt được lịch phẫu  thuật, và chúng tôi đă có được lá thư giới thiệu phẫu thuật đầu tiên. Bác sỹ Bell giới thiệu chúng tôi tới gặp TVV Wolf để xin lá thư thứ hai. Nhưng mọi việc có vẻ không dễ dàng như thế. Lần chúng tôi gặp tiến sỹ Wolf được ghi lại trong hai thư dưới đây[1] 

 

 

  

Đọc xong, tôi liền thảo một bức thư cho ông ta.

Ngày 7-23-1996

Thưa Tiến sỹ Tim Wolf,

Bác sỹ Trị liệu tâm lư Cá nhân, trẻ em, thanh thiếu niên

25 Park Boulevard, Suite 207

San Diego, Ca 92116

Tôi cần nêu vài vấn đề với ông về “trẻ vị thành niên bị rối loạn giới” và đặc biệt trong trường hợp này có con tôi. Tôi muốn nói lên một số điều tôi và Danielle nhận thấy trong những lần hẹn gặp vào ngày 15 và 29 tháng Ba với ông.

Bác sỹ Chris Beletsis giới thiệu ông với chúng tôi để lấy lá thư giới thiệu thứ hai. Ông đă cho chúng tôi biết rằng cần ít nhất là hai giờ với giá 90 đô/1 giờ và 25 đô để có một lá thư. Chúng tôi đă điền các biểu mẫu chấp nhận theo quy định. Ông cũng đề cập đến việc để Danielle cần làm một số bài kiểm tra và ông sẽ liên lạc với chúng tôi để lên lịch cuộc hẹn lần hai.

Sau giờ gặp đầu tiên với ông, Danielle nói cháu nói chuyện với ông vài phút, rồi sau đó làm một bài kiểm tra ngớ ngẩn trong đó cháu được hỏi những câu hỏi về các t́nh  huống giả định và yêu cầu cháu đặt các bức ảnh theo trật tự. Cháu cảm thấy ḿnh có thể đặt chính xác theo một vài trật tự với một lời giải thích.

Có vẻ như TS không cần tôi trong lần gặp đầu và con gái tôi cũng cảm thấy cháu có thể tự đi trong lần gặp thứ hai nên tôi đă không đi nữa, v́ tôi cũng cần phải đi làm.

Trong khi đi lần thứ hai, cháu gọi cho tôi vào lúc 4:30 chiều, lúc vừa kết thúc buổi hẹn kéo dài chừng nửa giờ. Cháu đă kể cho tôi nghe những ǵ cháu trải qua khi gặp ông. Cháu rất khôn ngoan khi đợi cho tôi xong việc mới gọi, bởi v́ cháu biết tôi rằng khi nghe xong, tôi sẽ thất vọng. Cháu kể “con nói với ông ấy rằng, con không tin rằng ḿnh cần phải đợi đến 21 tuổi mới phẫu thuật. Nhưng người ta đă kiểm tra con, nếu trí thông minh của con trên trên trung b́nh (thông minh), có lẽ con sẽ được xem xét. Và anh đă kiểm tra trí thông minh của cháu, rồi cho cháu xem kết quả - nói rằng trí thông minh của cháu dưới mức b́nh thường, ngược lại chuẩn mực xă hội.

Tôi đă gọi cho anh và yêu cầu văn bản tóm tắt kết quả đánh giá Danielle. Trong văn bản gửi cho tôi, anh có nói “ Danielle có vẻ trải qua những biến đổi về cảm xúc, hành vi bốc đồng…”, và anh đề nghị cháu đợi thêm hai năm nữa mới phẫu thuật.

Danielle gặp khó khăn trong việc học mà chúng tôi đă đương đầu trong nhiều năm. Tôi đă cố gắng rất nhiều để cháu duy tŕ thái độ tích cực đối với trí thông minh của bản thân ḿnh cho cháu. Hai anh của cháu luôn học tập rất tốt và cháu cảm thấy mặc cảm v́ không bằng các anh. Tôi luôn nhấn mạnh những năng lực khác mà cháu có. Từ ngày cháu chuyển đổi sang thành con gái, cháu đă học tiến bộ hơn trước rất nhiều và gần đây cháu cảm thấy tự tin về bản thân ḿnh. Anh thật độc ác khi nói trí thông minh của cháu dưới mức b́nh thường. Cháu vô cùng khốn khổ với ư nghĩ phải đối mặt từ 2 -4 năm nữa để che dấu dương vật của ḿnh, uống bao nhiêu hormone mà bản thân cháu biết rằng hormon sẽ làm tính khí cháu thay đổi, nôn mửa. Ư nghĩ cháu không c̣n có thể hẹn ḥ như bạn bè cháu đang làm. Nỗi sợ hăi bị mọi người khám phá ra bí mật của ḿnh. Điều đó khiến bất cứ một đứa trẻ nào ở tuổi cháu nếu kém bản lĩnh đă có thể nghĩ đến cái chết.

1. Anh biết rằng cháu 17 tuổi lúc đến gặp anh. Lẽ ra anh nên trung thực với chúng tôi về việc anh rơ ràng có định kiến là bất cứ ai dưới 17 th́ không nên phẫu thuật.

2. Tôi nghĩ rằng anh tự quyết định chuyện phỏng vấn cháu chứ không hề tuân theo một quy tŕnh kiểm tra chuẩn nào. Tôi không biết là có một cái t́nh huống khẳng định trường hợp này đă đạt/không đạt khi kiểm tra.

 3. Tôi cho rằng anh phải hiểu một người được điều trị hormon th́ cảm xúc của họ bị xáo trộn như thế nào. Điều ấy cũng tương tự hoặc trầm trọng hơn khi bị PMS[2].


4. Nếu anh nói chuyện với tôi, hẳn anh sẽ hiểu xu hướng nổi loạn của cháu là do tôi truyền sang. Đó là một trong những lí do khiến cháu vượt qua rất tốt hoàn cảnh của ḿnh. Tôi luôn là người cá nhân, chất vấn những người có thẩm quyền, chứ không chú ư đến những điều thông thường mà mọi người hay để ư.

5. Lẽ ra anh không nên bao giờ nói với một trẻ vị thành niên đang đối mặt với bao nhiêu khó khăn rằng cháu chậm hiểu. Điều đó khiến tôi không thể nào tha thứ, đặc biệt là khi anh lại là một chuyên gia trị liệu tâm lí cho trẻ  vị thành niên. Tôi hối tiếc v́ đă để con ḿnh gặp anh. Anh chỉ là kẻ phá hoại th́ đúng hơn. Kể từ khi gặp anh, cháu đă hỏi tôi không biết bao nhiêu lần là cháu liệu có thực sự thông minh hay không. Tôi thấy xấu hổ thay cho anh.

6. Nếu như anh dành thời gian tiếp xúc nhiều với con bé và nh́n nhận cháu từ đó hơn là dựa vào ư kiến chủ quan của cá nhân anh khi chất vấn cháu, anh sẽ phải thấy cháu đương đầu với hoàn cảnh này tốt như thế nào. Cháu đă học lớp học chính khoá ở trường trung học và đạt loại khá (hạng B). Cháu không sử dụng ma tuư, hút thuốc lá hay dùng rượu bia. Cháu đă hoàn thành tốt khoá học tư vấn về lớp “làm cha mẹ”. Tôi thường vắng nhà vài ngày, và cháu đă đủ trưởng thành và trách nhiệm ở nhà một ḿnh và không gây rắc rối ǵ. Tôi thấy con ḿnh khôn ngoan thông qua cách cháu xử trí t́nh cảnh của ḿnh với thế giới xung quanh (chứ không phải theo những t́nh huống giả định của anh).

7. Tôi và con gái trở nên nổi tiếng và được tôn trọng trong cộng đồng những người hoán tính  về ư kiến của chúng tôi với các vấn đề. Tôi sẽ phân phát rộng răi một bản  sao của lá thư này. Và tên của anh sẽ nằm trong danh sách những người lợi dụng cộng đồng này để làm giầu cho bản thân.

* * * * *

Anh ta đă không bao giờ hồi âm lá thư của tôi.

Khi tôi gửi khuyến nghị nói về Bác sỹ  Wolf đến Hội đồng Y khoa của Bang, mới được biết anh ta mới học xong tiến sỹ nhưng chưa được cấp giấy phép hành nghề tâm lư.

Bản Hướng dẫn chăm sóc theo chuẩn của Harry Benjamin (Harry Benjamin Standard of Care Guidelines) cho rằng một nhà trị liệu tâm lư thạo chương tŕnh đó và hiểu người chuyển giới sẽ có thể giúp đỡ trong suốt quá tŕnh chuyển đổi giới tính. Trong trường hợp của Danielle, tôi nhận thấy, hầu hết các nhà trị liệu tâm lư cản trở nhiều chứ không giúp đỡ được bao nhiêu. Những người tư vấn viên, dù thừa nhận là có rất ít kinh nghiệm khi làm việc với những vấn đề về chuyển giới tính của vị thành niên, nhưng vẫn rất nhiệt t́nh trong việc “chạc” tiền như những chuyên gia. Không có nhà tư vấn nào tỏ vẻ quan tâm những ǵ tôi đang trải qua, mà tảng lờ tôi như thể hy vọng rằng tôi sẽ bỏ đi.

Ngày phẫu thuật chẳng mấy chốc mà đến và t́nh t́nh càng ngày càng mệt mỏi v́ chúng tôi vẫn không có lá thư giới thiệu thứ hai. Tôi không muốn gặp bất kỳ một tư vấn viên nào nữa, nhưng dường như không có sự lựa chọn nào khác.

Vừa khóc, tôi vừa chia sẻ với tư vấn viên Jenny về lá thư của bác sỹ Wolf'. Tư vấn viên này và tôi cùng là những diễn giả tại các buổi nói chuyện  ngoài cộng đồng một vài lần và chúng tôi đă từng cùng nhau t́m trường học thay thay thế cho Danielle ở một thành phố khác, nên Jenny biết tôi và Danielle rất rơ. Cô ấy đă t́m hiểu vấn đề này rất kỹ và quyết định cô ấy có thể viết một lá thư cho bác sỹ phẫu thuật (dù trước đây cô ấy chưa từng làm thế bao giờ).Chúng tôi cảm thấy nhẹ cả người khi cô ấy viết thư giới thiệu cho chúng tôi dù chỉ làm việc với Danielle mới có một session.

Trong cộng đồng của chúng tôi, cũng có những tư vấn viên khác. Một tư vấn viên tin vào học thuyết nuôi dạy con. Đó là học thuyết cho rằng sự thiếu vắng cha, người mẹ chiếm ưu thế, hoặc một người mẹ thực sự muốn có con gái sẽ khiến con trai của họ thành con gái[3] . Tôi không đồng ư với những ư kiến đó. Có người tin rằng những người chuyển giới/chuyển giới tính (trans) thực sự là người đồng tính nhưng lại không chấp nhận ḿnh là người đồng tính[4]. Tôi cho rằng suy nghĩ đó bị lỗi thời  bởi v́ giờ đây mọi người đă hiểu rằng thiên hướng t́nh dục (sexual orientation) và nhân dạng giới (gender identity) là hai vấn đề hoàn toàn khác nhau. Một số người trans t́m kiếm bạn t́nh cùng giới tính với họ nhưng bản chất khác với người đồng tính. Người đồng tính t́m kiếm bạn t́nh cùng giới tính nhưng không t́m người khác về giới, c̣n người hoán tính hay c̣n gọi là người chuyển giới (Trans) t́m kiếm người có nhân dạng giới thuộc nhóm đối diện; ví dụ người hoán tính có giới tính nam giới, nhưng nhân dạng giới là nữ (họ coi ḿnh là phụ nữ), và họ t́m kiếm một người có giới tính nam (nhưng coi ḿnh hoàn toàn là nam giới - nhân dạng giới là nam).  Một số tư vấn viên tin rằng lệch lạc giới thường chỉ diễn ra ở một giai đoạn nào đó khi c̣n trẻ. Tôi thắc mắc liệu đó chỉ là một giai đoạn hay trẻ con học rất nhanh cách che dấu những cảm xúc mà mọi người xung quanh không chấp nhận?

Trong thế giới này, chắc chắn phải có một số tư vấn viên thực sự quan tâm và giúp đỡ cộng đồng những người hoán tính giải quyết vấn đề này. Bởi v́ các tiêu chuẩn chăm sóc của HBIGDA đ̣i hỏi người muốn chuyển giới tính phải được tư vấn diễn ra trước phẫu thuật và ví thế những người hoán tính trở thành con tốt mâu thuẫn trong tṛ chơi lợi ích. Các tiêu chuẩn này cần được duy tŕ và ǵn giữ để được các chuyên gia có đủ năng lực thực hiện tư vấn và có thể đứng vững về mặt tài chính xem xét. Mặc dù tư vấn trước khi bắt đầu một cuộc phẫu thuật là quan trọng và cần thiết, tương tự như trước khi kết hôn hay sinh con, nhưng lợi ích của việc tư vấn thật đáng quan ngại bởi v́ người hoán tính nhanh chóng học cách trả lời những câu mà tư vấn viên muốn nghe..

 

 

Chuẩn chăm sóc Harry Benjamin (Harry Benjamin Standards of Care)

 

 Tôi hy vọng sẽ được chứng kiến những thay đổi trong tiêu chuẩn  HBIGDA trong tương lai, trong đó có bỏ việc kiểm tra xem người hoán tính có sự mất cân bằng tâm lư. Bởi v́ nếu như người hoán tính có sự tật nguyền tâm lư, có lẽ họ đă không đủ khả năng kiếm đủ tiền để phẫu thuật. Không có bằng chứng nào cho thấy một người hoán tính có vấn đề tâm lư sẽ trở nên tôi tệ do phẫu thuật.

Gần đây tôi hay liên lạc với bác sỹ trị liệu Jude Patton, người đă từng nói với tôi rằng “Tôi không giống như những người bác sỹ trị liệu khác mà chị gặp, cũng như tôi không giống như các bác sỹ trị liệu có kinh nghiệm làm việc về vấn đề giới khác. Thế mạnh mà tôi là sự thông cảm, bởi v́ tôi vừa là một bác sỹ trị liệu đồng thời là một người như cộng đồng này. Tôi đă chuyển giới từ nữ thành nam đă được 25 năm. Những người từng chăm sóc tôi đă lách luật để cho tôi có sự chăm sóc mà tôi cần thời gian đó. Tôi măi không bao giờ quên điều ấy.

Jude Patton giải thích “mỗi người nên là Thuyền trưởng của chính con tàu đời ḿnh” và bác sỹ trị liệu đóng vai tṛ như một hoa tiêu-người đó không phải là người quản lí, mà là người hướng dẫn, hỗ trợ và động viên. Mục đích điều trị nên có sự thống nhất của cả bác sỹ trị liệu và khách hàng để lên kế hoạch  điều trị.

Tôi hoàn toàn đồng ư với quan điểm đó và tôi tin rằng có một số người c̣n không cần đến trị liệu tâm lư trong suốt quá tŕnh chuyển đổi đặc biệt là khi họ có sự hỗ trợ của gia đ́nh và bạn bè.

Một người bạn cho tôi mượn cuốn băng video mô tả quá tŕnh chuyển đổi giới tính do bác sỹ Schrang làm. Tôi cho Danielle biết tôi có cuốn băng đó nhưng không chắc cháu muốn xem hay không. Hoá ra tôi lầm, Danielle rất quan tâm đến cuốn băng này. Tôi không lo lắng lắm khi xem bởi v́ tôi muốn biết chi tiết cuộc phẫu thuật đó, nhưng tôi muốn xem cùng con để xem cháu có thắc mắc ǵ không. Khi hai mẹ con xem, cháu hoàn toàn bị thu hút. Nhiều đoạn cháu c̣n xem đi xem lại.để hiểu cho rơ. Tôi cảm thấy bức h́nh sau phẫu thuật không ấn tượng ǵ, nhưng Danielle nói “mọi thứ sau phẫu thuật thật gọn gàng. Và cái thứ ấy đă biến mất rồi.”

Rồi th́ bác sỹ phẫu thuật Schrang làm chúng tôi gặp khó khăn thêm. Bác sỹ nói ông sẽ không phẫu thuật cho Danielle nếu như không có chữ kư xác nhận đồng ư của cả cha và mẹ, hay của người chăm sóc (custody). Chúng tôi đă li dị khi ở Mexico , nơi mà vấn đề chăm sóc con không được đưa ra. Danielle sống với tôi từ lúc cháu lên hai tuổi và tôi là người trả tất cả các chi phí, v́ thế tôi đă nghĩ chỉ cần tôi xác nhận là đủ. Tôi bèn t́m người bạn làm luật sư để hỏi xem chi phí để thực hiện một cuộc dàn xếp về quyền bảo hộ và chăm sóc con. Khi giải quyết xong, có thể tôi giành lại số tiền mà tôi đă nuôi con từng ấy năm, mặc dù có thể trên thực tế, tôi không nghĩ là ḿnh nhận được tiền chăm sóc con nào từ cha của các cháu nhiều hơn trước đây tôi đă từng nhận được. Tôi nhận thấy rằng nếu chứng minh nuôi con một ḿnh, cho dù không bị kháng án đi nữa, th́ tôi cũng mất ít nhất 400 đô.

Cách tốt nhất là được cha cháu kư đồng ư, nhưng điều này không dễ dàng ǵ v́ ông ấy vẫn c̣n rất thất vọng khi con trai ḿnh sống như một cô gái. Tuy không hy vọng ǵ, nhưng tôi vẫn thử. Tôi gọi cho ông ấy, và khi nhận lời từ chối, tôi tiếp tục nài nỉ, doạ dẫm và làm đủ mọi cách.

“Tôi sẽ ra toà để chứng minh độc quyền nuôi con”, tôi nói “nhưng làm cách này tốn tiền”

“Tôi sẽ phản đối điều ấy”, ông ấy nói.

“Điều ấy với tôi không sao cả, bởi v́ toà sẽ đ̣i anh trả tôi tiền nuôi con từng ấy năm mà anh không làm”.

Nếu như ông ấy nghĩ rằng ḿnh xứng đáng để quyết định tương lai của Danielle th́ ông ấy phải trả tiền để được làm viêc ấy. Ngày hôm sau, ông ấy gọi cho tôi nói rằng ông ấy sẵn sàng kư vào các giấy xác nhận. Tôi liền thu xếp gặp ngay tại văn pḥng công chứng, pḥng khi ông ấy thay đổi quyết định. Với chữ kư của bố Danielle trong tay, mẹ con tôi đă vượt qua một chặng đường đầy khó khăn.

* * * * *

Mẹ con tôi đổi lịch phẫu thuật, bởi v́ đầu hè năm 1996 là thời gian cháu học lớp 11, cháu mới 17 tuổi rưỡi. Hai năm đă qua đi cũng là thời gian từ lúc tôi nhận ra rằng cháu là một người hoán tính đến lúc cháu cần phẫu thuật và đă xong hết các thủ tục tư vấn bắt buộc.

Đến cuối năm thứ hai học phổ thông trung học, khi chuẩn bị phẫu thuật Danielle đă có bạn trai rất gắn bó. Người bạn này thường đến ở nhà chúng tôi v́ cuộc sống trong chính ngôi nhà cậu rất khó khăn. Khi mẹ con tôi chuẩn bị đi Wisconsin để phẫu thuật, Danielle đă quyết định nói tất cả những thứ về ḿnh cho bạn trai nghe. Bởi v́ cháu không thể đưa ra một lời nói dối để lí giải tại sao cháu sẽ vắng mặt 2 tuần và sau đó cần c̣n nhiều thời gian hơn thế nữa để phục hồi sức khoẻ. Cậu bạn này im lặng và rút lui một thời gian khá dài, sau đó quay lại và cho cháu biết cậu càng quan tâm đến Danielle hơn.

Khi Danielle nói với một chàng trai khác là cháu đang hẹn ḥ, cậu bạn này liền chấm dứt những hành động tán tỉnh, quan tâm kiểu yêu đương với Danielle nhưng vẫn tiếp tục làm bạn với cháu. Một vài cháu trai không c̣n quan tâm đến cháu nữa bởi v́ cháu tỏ ra đoan trang và không cho phép các cậu chạm vào cháu quá nhiều. Danielle không gặp bạo hành v́ cháu là người hoán tính (trans) nữa, mặc dù cháu đă cháu đă phải chạy đến Mexico lánh một thời gian khi có một chàng trai tiếp cận quá thô bạo.

Tôi phải làm thêm rất nhiều giờ trước khi hai mẹ con cùng đến Wisconsin hai tuần cho ca phẫu thuật. Tôi cảm thấy bị stress khi hai mẹ con cùng chuẩn bị cho giai đoạn cuối này. Danielle xốn xang khi thời gian càng đến gần nhưng cháu vẫn  tỏ ra b́nh tĩnh.

Tuy nhiên, trong suốt hai tuần trước khi đi, Danielle lo lắng quá. Tôi cũng vậy, luôn tự hỏi liệu rằng cuộc phẫu thuật này là đúng.

* * * * *

Khi bay tới Wisconsin , tôi đă nghĩ đến những hậu quả nặng nề của chuyến đi này. Những hành khách trên chuyến đi không hề biết rằng cô bé xinh đẹp trên máy bay cùng họ đang trên đường đến bệnh viện làm phẫu thuật để có sự thanh thản trong tâm hồn cô. Tôi tự hỏi liệu các phụ huynh khác có nghĩ tôi thúc đẩy cuộc phẫu thuật chuyển giới tính này không? Phẫu thuật có thể gây ra tác dụng không mong muốn cũng là điều  khiến tôi lo lắng. Tôi chỉ muốn khóc suốt chặng đường nhưng cố che dấu không cho Danielle biết những điều nặng trĩu trong ḷng. Tôi sợ làm con lo thêm. Danielle tỏ ra rất b́nh tĩnh nhưng sau này tôi mới biết rằng cháu chỉ tỏ ra vậy để dấu tôi.

Cả hai dừng chân tại một sân bay rất lớn ở Minneapolis/St. Paul  vài phút để chuyển tới Appleton . Khi chúng tôi dời máy bay này, tiếp viên hàng không chỉ cho chúng tôi đến thẳng cổng ra tại cuối sân bay. Danielle đi trước để làm thủ tục check in, v́ cháu đi nhanh hơn tôi. Khi tôi đến kịp, th́ nhận được tin xấu-chúng tôi phải quay lại nơi chúng tôi vừa dời đi. Tôi biết rằng nếu quay lại đó th́ quá muộn, nhưng Danielle vẫn quay lại với hy vọng máy bay cất cánh muộn. Những ư nghĩ chạy nhanh trong đầu tôi . Tại sao đổi chuyến bay lại khó khăn đến thế? Tôi kết tội các hăng hàng không, con người và bao nhiêu thứ khác nữa khiến tôi vừa rủa vừa khóc suốt một chặng đường trở lại nơi chúng tôi bắt đầu.

Đúng như tôi sợ hăi, khi chúng tôi t́m được đúng cổng, th́ đă bị nhỡ chuyến bay. Tôi nằm trên một chiếc ghế dài, cảm giác ră rời. Tôi nói với Danielle rằng tôi không thể làm được- Tôi sẽ trở về nhà. Cháu t́m nhân viên sân bay, cố gắng làm tôi b́nh tĩnh lại và rồi trở lại mua vé chuyến tiếp theo. Sau đó đi ăn và xem đồ ở các cửa hang lưu niệm tại sân bay.

Gia đ́nh và những người thân quen rất ngưỡng mộ tôi khi giữ được b́nh tĩnh và suy xét mọi việc qua t́nh huống thay đổi giới tính của con trai. Tôi mừng là họ không trông thấy tôi nức nở tại sân bay như thế này.Mặc dù biết rằng ḿnh đang bị stress nhưng tôi đă không nhận ra mức độ của nó. Một trong những phương châm của tôi là nằm xuống và khóc một lúc, sau đó đứng dậy đi tiếp” Cách này đă từng hiệu nghiệm và lần này cũng thế. Sau khi khóc , tôi lại cố gắng và tiếp tục đến Appleton

Khi đă ở trong một chíêc xe thuê, chúng tôi dễ dàng t́m được văn pḥng của bác sỹ, bệnh viện, trung tâm thương mại  trong thành phố nhỏ này. Sau khi mọi thứ đă được sắp xếp, chúng tôi đến một nhà hàng của địa phương, ăn bữa tối cuối cùng trước khi Danialle lên bàn mổ,

Khi gặp bác sỹ Schrang trong văn pḥng của ông vào sáng hôm sau, ông tỏ vẻ hài ḷng. Ông gọi Danille là bệnh nhân của ông và gần như bỏ quên tôi. Ông nhấn mạnh rằng phẫu thuật sẽ không làm cho thế giới thay đổi cách đối xử với cháu, nó không phải một phép màu làm thay đổi cuộc đời cháu cũng như giúp giải quyết các vấn đề của cháu. Và cháu sẽ phải theo sát tất cả các hướng dẫn sau phẫu thuật. Ông nói, ông có thể thực hiện phẫu thuật cho Danielle, nhưng chính cháu mới là người làm kết quả phẫu thuật thành công.

Sau khi nhập viện, chúng tôi dạo quanh tầng có các bệnh nhân làm chuyển đổi giới tính đang ở. Tại cuối sảnh, có  một pḥng chờ, ngồi nh́n ra sông Fox. Một nơi rất thanh b́nh như thế này đă trở thành điểm đến  ưa thích của tôi. Khi chúng tôi gặp bạn cùng pḥng của Danielle, có tên là Gloria, người mới đi phẫu thuật về và người vợ rất tận tâm của cô. Họ rất ấn tượng với vẻ đẹp và sự trẻ trung của Danielle. Trong suốt 10 ngày, chúng tôi càng gần gũi hơn, bởi v́ họ luôn động viên, khuyến khích và giúp đỡ. Tôi nhận thấy hầu hết những người chuyển giới đến đây làm phẫu thuật đều đi một ḿnh, không có ai ở bên để hỗ trợ họ trong lúc vượt qua thử thách này.

Danielle có vẻ b́nh tĩnh, không sợ hăi trong lúc chuẩn bị các thủ tục cần thiết  vào tối đó và sáng hôm sau. Cho đến khi vào phẫu thuật, cháu vẫn không bộc lộ sự sợ hăi nào, ngoài việc hướng đến tương lai.

* * * * *

(Tôi đă dự định đưa bài thơ/cũng là lời cầu nguyện của tôi tới bác sỹ phẫu thuật, nhưng rồi không dám)

 

CẦU CHÚA BAN PHƯỚC LÀNH

 

Cầu Chúa ban phước lành cho bác sỹ
Để sửa được những sai sót của Tạo Hoá

Để có đôi bàn tay chắc chắc thực hiện nghệ thuật của ḿnh

mà chỉ có đôi ba người mới thấy

Có sự sáng suốt để thực hiện quyết định to lớn này

Chúa ban phương lành cho bác sỹ

 v́ đă quan tâm đến những con người bị hiểu lầm

 bởi rất nhiều người và được yêu bởi ít người.

 

* * * * *

Mẹ tôi đến lúc Danielle vẫn c̣n đang trong pḥng phẫu thuật và chúng tôi tṛ chuyện, lôi tṛ chơi xếp h́nh ra chơi trong pḥng đợi để giết thời gian. Tôi đă lôi tṛ xếp h́nh này cùng với ḿnh v́ tôi biết tôi sẽ không thể nào tập trung đọc được. Mải sắp xếp các thứ sẽ khiến tôi b́nh tĩnh lại và đợi cho thời gian trôi qua. Đầu tôi vẫn nghĩ đến Danielle và họ đang làm những ǵ với con, nhưng đạn đă ra khỏi ṇng rồi, và giờ chúng tôi chỉ c̣n phải đối mặt với những sự việc xẩy ra sau quyết định của ḿnh.

Cháu được trả về pḥng của ḿnh, cũng là lúc vừa tỉnh khỏi thuốc mê, cháu hỏi tôi “mọi việc đă qua rồi ư?”

Khi tôi nói “rồi”, cháu cười toét miệng . Nh́n cháu rất yếu. Thấy các dậy nhợ lằng nhằng quanh con, tôi bật khóc khi nghĩ đến những đau đớn mà con đang chịu. Dù biết rằng đó là tạm thời  và nỗi đau thể xác này c̣n tốt hơn nhiều so với nỗi đau đớn về tinh thần mà con chịu đựng khi mang một thân xác khác. Gloria và những người khác nghĩ tôi khóc v́ sẽ chẳng c̣n đứa con trai nữa, nên họ động viên tôi “con trai chị không mất, mà hiện tại có một người con hạnh phúc hơn, chị hăy chấp nhận con người mới này, hăy quên hết mọi thứ đi ngoài việc đó là đứa con gái tuyệt vời”.

Danielle cười toét miệng đến mang tai

 

Những ngày sau là những ngày khá vất vả với chúng tôi. Lúc trước tôi đă nghĩ ḿnh có thể ngồi xuống và viết rất nhiều cho cuốn sách này khi con gái ngủ, nhưng hoá ra không có nhiều thời gian để nghỉ ngơi lắm. Cháu cần giúp đỡ với vô số những thứ nhỏ nhặt. Rồi có rất nhiều cuộc gọi đến chúc mừng, hoa của các bạn bè hai mẹ con từ California và những nơi khác. Thậm chí, chúng tôi c̣n nhận được một cuộc gọi từ một người chuyển giới trẻ gọi từ Úc  mà chúng tôi quen qua mạng, cũng phẫu thuật sau đó không lâu. Danielle dường như chưa cảm hết được nhiều t́nh yêu và hy vọng mọi người dành cho cháu như thế.  Tôi cảm thấy cháu như thể là đứa bé trong tấm poster của cộng đồng người hoán tính. Danielle có cơ hội mà bao nhiêu người chỉ có mơ ước- mơ ước có sự ủng hộ của gia đ́nh, được phẫu thuật khi con trẻ. Danielle có được những điều ấy, và cháu thể hiện sự biết ơn mẹ cũng như cảm ơn v́ cháu đă có thể qua được cuộc phẫu thuật này.

Bà ngoại ở với cháu hai ngày sau phẫu thuật và tặng cho cháu một con gấu bông mà cháu rất thích..

* * * * *

 

Bạn cùng pḥng ở bệnh viện tên là Gloria đă viết tặng cháu một bài thơ:

NGÀY HÔM NAY, CHÚNG TA ĐĂ LÀ NHỮNG CON BƯỚM XINH ĐẸP[5]

 

Chúng ta vừa bước đi trên con đường

Trong những thân sâu

Thông tin và nhận thức từ xă hội quanh ḿnh

Khiến ta bối rối từng ngày

Khi ta lớn dần lên

 

Cuối cùng ta đă đi đến đoạn cuối cuộc hành tŕnh

Nơi đó,

Ta  mệt lử trong chiếc kén…

 

Cùng với t́nh yêu

và bàn tay điêu luyện của bác sỹ

ta đă cởi phăng vỏ bọc

để sống với cuộc đời mà ta muốn.

 

Ta lau khô đôi cánh và chuẩn bị bước vào cuộc đời mới

như những cô bướm xinh đẹp

Ngập ngừng nói lời tri ân

Trước khi bay đi..

 

* * * * *

Danielle trải qua việc nôn mửa sau phẫu thuật, dù không quá nghiêm trọng nhưng cũng đủ khiến cháu thiếu máu trong nhiều ngày sau đó và phải truyền 3 đơn vị máu. Mặc dù nhiều người đồng ư hiến máu nhưng khoa này không có chương tŕnh hiến máu nào. Tuy nhiên, tiền mua máu cũng không lớn lắm, nên bác sỹ Schrang đă làm mọi việc rất nhanh và không giải thích ǵ cho Danielle. Bác sỹ đă không nói một lời với tôi trong 9 ngày chúng tôi ở đó. Tôi cảm giác như chúng tôi không tên, không tồn tại với ông ấy. Bác sỹ đến và đi rất nhanh, đến độ cuối cùng chúng tôi nói đùa với nhau rằng chỉ có mỗi một lí do chúng tôi biết đến việc ông có mặt ở đó là có mùi nước hoa cô-lô-nhơ mà ông ấy dùng. Nhưng bù lại các y tá rất nhiệt t́nh.

Khi hai mẹ con về đến khách sạn và lúc này chỉ c̣n hai người trong thành phố này, Danielle bắt đầu tập cho âm đạo mới giản nở thường xuyên theo chỉ dẫn của bác sỹ. Gần như Danielle không thể tự làm một ḿnh. Đi vào và đi ra với các thiết bị và t́m thức ăn mà con thích khiến tôi bận bụi liên tục. V́ ở trong bệnh viện 7 ngày, nằm nguyên một chỗ, nên cuối cùng tóc cháu rối bời. Tôi đánh vật với mái tóc, sau đó đến hội chứng buồn bực v́ phải nằm lâu một chỗ của con. Cuối cùng th́ cũng đă đến lúc cả hai mẹ con trở về nhà.

Hành tŕnh trở về thật dài và mệt mỏi. Bạn trai của Danielle đến đón chúng tôi ở sân bay. Danielle quá mệt nên đă bỏ việc tập giăn nở âm đạo đêm đó. Sau một giấc ngủ dài, mọi việc khá hơn và cháu lại theo lịch tập mà bác sỹ đề ra.

Trong suốt vài tuần sau, cháu dành thời gian để chăm sóc bản thân và tập theo chỉ dẫn. CHáu chỉ dời khỏi nhà khoảng 1 giờ giữa các lần tập và khi bạn trai cùng những người khác đến thăm. Tuy nhiên cháu cũng ít có thời gian ngồi lâu với mọi người v́ c̣n phải vào toilet để tập theo lịch. Ngoài việc bị nhiễm trùng ở những chỗ khâu quá chặt và một vết sẹo ở khu vực đó (giờ cũng không c̣n nữa, v́ lông mu đă che phủ), cháu c̣n có sẹo khá lớn hơn tôi tưởng ở hai bên hông[6]. Nhưng Danielle không quan tâm lắm đến những vết sẹo đó. Tôi cảm thấy hài ḷng với kết quả nh́n thấy, ít nhất là mới nh́n qua, thấy khó mà nhận ra được đó là bộ phận đă được tạo ra. Danielle thường đi dạo quanh nhà, trần truồng để thưởng thức cái cảm giác “không có ǵ” bên dưới.  Thời gian sắp tới, cháu c̣n phải làm phẫu thuật để tạo các môi phía bên ngoài nữa.

Sau một tháng tập giăn nở âm đạo, Danielle cần phải chuyển sang dùng dilators[7] loại lớn hơn. Bác sỹ cho chúng tôi một tờ rơi quảng cáo 5 loại dilators với giá 90$. Những dilator này rất đặc và không rung, nhưng có hai cái nhỏ hơn cỡ chúng tôi cần. Bởi v́ tôi biết ḿnh có thể mua rất nhiều loại và h́nh dạng dilator ở những cửa hàng dành cho người lớn, nên tôi đă không mua bộ 5 chiếc đó. Sauk hi mua 2 chiếc vibrators[8] không vừa ư của Danielle về màu và h́nh thù, tôi mệt quá, nói "mẹkhông hiểu con muốn ǵ nữa". Cháu nói, cháu sẽ tự đi mua cái cháu muốn. V́ cháu mới chỉ 17, nên không được phép vào những cửa hiệu đó, nhưng cháu vẫn quyết tâm đi mua, mặc dù tôi cảnh báo, nếu có bị bắt th́ đừng gọi đến mẹ. Danielle cố ăn mặc cho già nhất có thể và đi đến cửa hiệu đó. Khi t́m ra được cái vừa ư, cháu hỏi người bán hàng vài câu để xem cái dilator mà cháu chọn có lớn hơn cái ở nhà không, th́ người bán hàng kiểm tra catalogue và quay lại cho biết đó là cái mà “hợp với mọi kích cỡ”. Cháu trả tiền và không ai hỏi ID. Đến 40 tuổi, tôi mới đủ can đảm để bước và những cửa hiệu dành cho người lớn như thế.

 

* * * * *

 

Ỏ Canada , cả hai cuộc phẫu thuật cùng được thực hiện và người ta không cần lấy thêm da ở chỗ khác để đắp vào. Sau này Laura có một cuộc phẫu thuật mà sự hồi phục nhanh hơn, cho kết quả rất tốt. Bác sỹ Schrang, yêu cầu thời gian nằm trên giường lâu hơn, tuân thủ một chế độ ngặt nghèo hơn. Kết quả phẫu thuật của các bác sỹ cũng đều tốt. Ở Canada và Oregon đều có nơi dành cho chăm sóc sau phẫu thuật- điều rất quan trọng để lựa chọn nếu như người chuyển giới đi làm phẫu thuật một ḿnh.

Tất cả những người chuyển giới mà tôi gặp đều rất biết ơn cuộc giải phẫu mà họ cho biết đó là một kinh nghiệm tuyệt vời và tất cả đều vui với kết quả thu được. Họ nhanh chóng quên đi các biến chứng, những điều khó chịu đi kèm với kinh nghiệm đó. Tôi gọi nó là “Hiệu chứng  Savior”, có nghĩa là v́ biết  ơn và sùng kính bác sỹ nên đă không giữ được cái nh́n khách quan khi được nói đến kinh nghiệm liên quan đến giải phẫu của ḿnh.

Tôi đă cố gắng đưa ra lựa chọn tốt nhất mà tôi có thể dựa trên những thông tin mà thời gian ấy tôi có, nhưng nếu làm lại, tôi tin rằng ḿnh có thể đưa đến một số kết quả khác. Các bác sỹ phẫu thuật luôn cố gắng để cải thiện tay nghề của ḿnh dựa trên những kiến thức mới có, và bằng cách thử nghiệm những kỹ thụât khác nhau

Trị liệu hormone của Danielle vẫn tiếp tục làm cho tâm trạng cháu thay đổi liên tục đến mệt mỏi. Chúng tôi đă cố gắng làm tất cả những ǵ ḿnh có thể để giữ cho cảm xúc cháu được b́nh ổn bao gồm cả chế độ ăn, nghỉ ngơi nhiều, giữ thái độ tích cực và điều trị tự nhiên. Cuối cùng không biện pháp nào hữu hiệu cả. Sau khi nghiên cứu, tôi khuyến khích cháu dùng Prozac, mặc dù chúng tôi không muốn dùng trước đây do nghe nói đấy là thuốc chữa cho những người bị điên. Thuốc này thực sự hợp với cháu, và đă hết những cơn lo lắng, cảm xúc không kiểm soát.

Vào dịp lễ giáng sinh, Danielle cùng tôi đi thăm Ben, lúc bấy giờ đang là một sinh viên năm thứ hai tại trường Flagstaff và ở cùng pḥng 3 giường ngủ với một thanh niên khác . Danielle và Ben đi chơi trượt tuyết, mua sắm, xem phim với nhau trong dịp nghỉ lễ ngắn ngủi này. Ben là người anh rất dũng cảm, hào hiệp và bảo vệ em gái ḿnh. Hai đứa âm mưu với nhau chuyện Danielle nên chuyển đến trường học này để bắt đầu một cuộc sống mới mà không ai biết đến cháu. Ben nghĩ em đến cùng chung pḥng như một người bạn cùng pḥng với ḿnh. Dù không thừa nhận nhưng có lẽ Ben cũng cảm thấy ít nhiều cô độc trong gia đ́nh ḿnh.

Mặc dù tôi vẫn mong các con lớn nhanh và trưởng thành để tôi có thể lấy lại chút tự do và riêng tư trong cuộc sống của ḿnh, nhưng tôi chưa sẵn sàng cho điều ấy xẩy ra vào thời điểm này. Tôi nh́n thấy sự háo hức và phiêu lưu trong mắt các con. Sau khi bàn bạc nhiều lần, tôi quyết định không để cho cảm xúc của ḿnh ḱm nén niềm hạnh phúc và tương lai của chúng. Ḷng tôi cũng ấm lại khi nh́n thấy mối liên hệ mới khăng khít giữa hai con

Trong ḷng tôi biết rằng đây là một sự chuyển biến tích cực cho Danielle bởi v́ cháu đă sang 18 tuổi và bắt đầu bộc lộ rất nhiều bản năng tự lập cuộc sống của ḿnh.

Nếu như cháu có thể nấu nướng và lau dọn nhà cửa cho hai cậu con trai, điều ấy có thể tŕ hoăn việc cháu rơi vào lúc trở thành người giữ nhà cho bạn trai. Với người yêu trước, cháu đă phải chia tay bởi v́ bận rộn với việc học tại trường PTTH và chàng trai đó vào đại học. Ngoài ra cũng có lí do khác nữa để cháu chuyển. Những nỗ lực hoạt động của tôi trong cộng đồng những người chuyển giới đă cho cháu một cơ hội nhỏ để quên đi thách thức mà cháu đă trải qua khi cháu bắt đầu cuộc sống của ḿnh như là một cô gái. Tôi đă từng thấy những người chuyển giới thành phụ nữ khác.Họ đă dời bỏ cộng đồng của ḿnh sau khi phẫu thuật để quay trở lại xă hội, sống cuộc sống của ḿnh như những người phụ nữ. Mà thực tế cũng đúng như thế, mong muốn sống một cuộc sống của teengirl, đó chính là lí do Danielle đi phẫu thuật.

Ngay sau khi chúng tôi trở về nhà sau kỳ nghỉ Giáng sinh, Danielle đă thu xếp tất xả hành lí vào chiếc xe tải của ḿnh gồm có; một ti vi, một chiếc giường nữ, rất nhiều đồ làm bếp, một túi to đựng đầy các loại giầy (một phụ nữ thực thụ), và nhiều đồ nữa mà có thể cháu chẳng cần dùng đến.

“Con có thể trở về nhà bất cứ lúc nào con muốn” Tôi nói với con”nhưng chỉ cần xách một cái vali về thôi”

Danielle biến mất như một người dân du cư vào sa mạc với xe tải đầy đồ của ḿnh. Dọc đường cháu gọi tôi vài lần, nhưng lại quên gọi cho tôi để thông báo cháu đă đến nơi an toàn. Đó là một ngày dài đối với tôiĐầu tiên, tôi gọi cho con hàng ngày nhưng rồi dần thưa hơn v́ gần như rất khó gặp cháu ở nhà. Danielle vừa đi học vừa tham gia các hoạt động xă hội. Từ lúc con đi, tôi bắt đầu chuyển đến một căn hộ nhỏ hơn trong chung cư. 

 

Chỉ cần mang một vali về nhà thôi nhé.

 

Kể từ lúc cháu dùng hormone liều thấp để bớt bị ảnh hưởng đến cảm xúc, th́ ngực cháu không lớn nữa.Ở tuổi 18, ngực cháu không đủ lớn để nhận ra. Một số người nghĩ rằng, rồi th́ ngực cũng đủ lớn thôi, nếu kiên nhẫn đợi. Người khác cho rằng có sự kết hợp phép mầu của hormone khiến cho ngực to ra. Một số nghĩ, ngực phẳng một chút cũng không sao. Nhưng Danielle thực sự mong muốn có ngực. Tôi nhớ lại ḿnh đă mong muốn ngực lớn một chút như thế nào khi tôi ở tuổi teen, nhưng rồi tôi cũng không có được cho đến lúc có con. Bởi v́ Danielle không có sự lựa chọn như thế, nên chúng tôi quyết định sẽ cho cháu đi cấy ngực vào mùa hè năm sau.Tự cháu thu xếp tất cả sau khi gặp bác bác sỹ tư vấn về các phẫu thuật ở Phoenix . Một bác sỹ yêu cầu phải có đánh giá về tâm lư. Tôi nghĩ thật là bất công bởi v́ bất kỳ ai cũng có thể có nhu cầu làm lớn ngực. Một số phụ nữ có lẽ cần được tư vấn để phát hiện ra tại sao bộ ngực đồ sộ lại có ư nghĩa đối với họ. Tại sao lại ép người chuyển giới tính như thế chỉ v́ họ muốn có ngực?

Tôi đến Phoenix với con gái trước và sau khi phẫu thuật. Lần nữa, cháu lại tỏ ra rất dũng cảm, không bao giờ than phiền điều ǵ cả. Sau khi tỉnh thuốc mê, cháu nói những điều đáng ngạc nhiên sau “Mẹ nói nhẹ nhàng thôi!, mẹ đang nói to quá đấy!” hay “Đừng động vào con! Ccon không muốn có ngực nữa đâu, đau lắm”. Sau đó cháu xin lỗi tôi v́ đă thô lỗ với mẹ. Tôi vẫn không hiểu tại sao cháu lại xin lỗi tôi và nói cháu  thô lỗ, nhưng sau đó cháu có giải thích v́ cháu nói với chúng tôi “hăy im lặng và để cháu được yên một ḿnh”

Cuộc giải phẫu được thực hiện xong và bệnh nhân ở ngoại trú, nên chúng tôi trở về một nhà nghỉ ở Phoenix vài giờ sau khi phẫu thuật xong. Hai ngày ở nhà nghỉ rất dài và không thoải mái cho cháu bởi v́ cháu gặp khó khăn trong việc giữ đồ ăn và nước uống không bị rơi nhưng cháu vẫn cần ăn ǵ đó khi uống thuốc giảm đau. Vài lần cháu muốn thay đổi tư thế, nên tôi giúp con đổi tư thế, chườm đá lên chỗ ngực mới giải phẫu để chống sưng. Thời gian ấy tôi chỉ có ngủ được tiếng, hơn tiếng mỗi ngày. Dù các con trai muốn thay tôi chăm sóc em sau phẫu thuật nhưng tôi mừng là tôi bên con v́ thực ra cháu cần sự quan tâm nhiều hơn tôi nghĩ. Và chúng tôi đă làm như thế.

Bây giờ con gái tôi rất hạnh phúc v́ cơ thể cháu được như ư và tôi cũng vui mừng v́ chúng tôi có thể thực hiện tất cả mọi thứ để khiến cho cháu hoàn hảo.

Danielle vẫn tiếp tục sống ở Flagstaff cùng với Ben và bắt đầu học những năm học cuối cấp tại đó. Một ngày nọ, máy nhắn tin của tôi cho thấy mă vùng   Arizona , nhưng tôi không thấy số quen. Đầu óc tôi thầm lướt nhanh; số của cảnh sát, bệnh viện, tai nạn? Hoá ra đó là số điện thoại trường Trung học của Danielle, và hiệu phó trường muốn nói chuyện với tôi..

"Đây có phải là số điện thoại của mẹ Danielle không?” ông ta hỏi tôi.

“Vâng”

" Tôi chỉ muốn xác nhận lại một số điều Danielle nói trong lớp học hôm nay”

 “Vâng” ." Tôi chờ đợi trong hy vọng.

 "Hôm nay cháu nói trong lớp học của ḿnh rằng cháu đă giải phẫu chuyển đổi giới tính”

"ôi, chết tiệt!!!”

"Vâng”, ông ta cười khúc khích “Tôi nghĩ rằng bà đă xác nhận điều ấy”,

"ông có biết điều ấy xẩy ra như thế nào không? "

Ông ta cho biết, "Gần đây có những lời đồn đại và Danielle rơ rằng là cảm thấy đến lúc nói cho mọi người biết về quá khứ của cháu và để mọi người chấm dứt th́ thầm về ḿnh”

"Tôi ước là cháu đă không làm thế” tôi nói

“Cháu có quyền nói và có quyền được an toàn trong trường này và kết thúc việc học của ḿnh ở đây. Chúng tôi rất quư cháu và sẽ cố gắng giúp cháu hết sức ḿnh. Chúng tôi sẽ bảo vệ sự bí mật cho cháu nếu như báo chí hay cha mẹ học sinh khác đến hỏi. Chúng tôi sẽ đảm bảo là cháu không bị trêu chọc trong lớp hay bị quấy rối. Tôi vừa nói chuyện với cháu về việc đừng tự tách bản thân ḿnh. Chị có nghĩ là cháu đủ mạnh mẽ để có thể đương đầu với việc này?”

"Một số ngày cháu mạnh mẽ hơn những ngày khác”. Tôi thành thật nói “tôi sẽ gọi và nói chuyện với cháu”

Tôi cảm hơn ông ấy vô cùng v́ sự hiểu biết và giúp đỡ, và nói tôi sẽ gọi lại cho ông ấy. Bụng tôi thắt lại. Cháu sẽ chẳng bao giờ có thể thoát khỏi quá khứ của ḿnh sao? Hoá ra chuyển đến Flagstaff thành vô ích hay sao? Nếu như cháu phải di chuyển trường lần nữa, liệu David có c̣n ở San Jose nữa hay không? Anh cháu đă chuyển đến đó để có công việc tốt hơn sau tốt nghiệp, và cũng cùng năm đó, Ben đă tốt nghiệp PTTH.

Sau khi vị hiệu phó gọi cho tôi, tôi không c̣n ḷng dạ nào tập trung vào công việc nữa, nên tôi gọi cho Danielle ngay lập tức. Con gái cho biết cháu không gọi v́ không muốn làm tôi lo lắng. “Dù sao th́ đây cũng không phải là chuyện lớn” cháu trấn tĩnh tôi.

Rồi Danielle kể cho nghe t́nh h́nh dẫn đến việc cháu tiết lộ. V́ nhận thấy gần đây có nhiều lời đồn đại về ḿnh, và rồi một cô bé hỏi “có phải là bạn đă đi phẫu thuật chuyển đổi giới tính phải không?”. “Đó là một câu hỏi ngớ ngẩn”, v́ thế trong khi làm bài tập xă  hội học, con đă viết một tự truyện, nhưng không cho biết sự thật, bởi v́ con thấy chẳng để làm ǵ cả. Con cảm thấy buồn v́ ḿnh không thể thể hiện con người thực của ḿnh, đặc biệt là khi con nhận được điểm D về bài tập ấy. Sauk hi đắn đo, con quyết định xin phép giáo viên cho con thông báo sau tiết học. Đó là lúc con nói về câu chuyện của ḿnh với các bạn trong lớp và giáo viên, rồi con rời khỏi lớp học này khi vừa kết thúc.

Và chỉ năm phút sau, câu chuyện về con đă lan ra toàn trường.

Ngay khi thầy hiệu trưởng, hiệu phó nghe được, các thầy đă đến thăm con và xem con có ổn không, động viên rằng con không đơn độc. Anh Ben cũng đến, bởi v́ một người bạn của con đă gọi để báo cho anh biết con cần anh. Đại diện của trường nói chuyện với hai anh em con, rồi họ trở lại trường và đó là lúc thầy hiệu phó gọi điện cho mẹ, bởi v́ cho dù đă nói chuyện với chúng con nhưng thầy ấy có vẻ không tin rằng con đă từng là một cậu bé.

Sau khi kể cho tôi xong tất cả những ǵ diễn ra, cháu vẫn trấn an tôi “không có ǵ nghiêm trọng đâu mẹ. Mọi thứ ổn cả, mẹ đừng lo nhé.”

"Đó là việc của mẹ, v́ mẹ là mẹ của con”

Tôi đă muốn lên xe, lái 8 tiếng đến Flagstaff và đưa con về nhà cho an toàn, nhưng rồi tôi nhận ra rằng tôi không thể đảm bảo an toàn cho con ở bất kỳ nơi đâu. Con phải tự ḿnh vượt qua. Con phải, hoặc là trở nên tự hào và dũng cảm đối mặt với điều ấy, hoặc sẽ đến một nơi nào đó và giữ yên lặng, khước từ quá khứ của ḿnh.

Lúc tôi gọi một người bạn nhờ giúp đỡ, bạn tôi nói “Chị nên tự hào về cháu. Nó đang thành một nhà hoạt động giống như mẹ của ḿnh và tôi không nghĩ là cháu kém chị đâu bởi v́ tôi đă thấy sự dũng cảm và quyết tâm được sống thật là ḿnh ở cháu”

Tôi gọi cho vị hiệu phó ngày hôm sau và nói cho ông ấy biết ư Dainielle là mọi việc đều ổn cả. Qua cuộc nói chuyện, tôi biết là ông đă có một cuộc họp với các giáo viên của Danielle để thông báo cho họ biết t́nh h́nh và đề nghị họ giúp đỡ, bảo vệ cháu khỏi bị trêu chọc hay quấy rối dưới bất cứ h́nh thức nào.

Ông ấy hỏi thêm “ Có phải cháu đă hoàn tất phẫu thuật nên tôi có thể coi cháu là một người cô gái hoàn toàn (về mặt pháp lư) không?”

Đó là một câu hỏi quan trọng v́ cháu ở trong lớp học h́nh thể dành cho con gái. Tôi xác nhận với ông ấy cháu là con gái và đồng ư sẽ gửi cho ông ấy xem tất cả các thông tin về người chuyển giới tính”.

Tôi nói “V́ tôi, xin hăy tự hào về cháu nhé”

Ông ta nói “Tất cả chúng tôi đều tự hào về cháu!”

Ngày hôm sau tôi cố gắng tập trung vào công việc nhưng vẫn không thể dời mắt nh́n đồng hồ để tôi có thể gọi cho Danielle sau ngày đầu tiên “lộ diện” tại trường. Danielle nói “Ngày hôm nay của con mọi việc trôi qua rất tuyệt. Các bạn tặng hoa cho con, gửi cho những mẩu giấy viết những lời động viên. Một bạn nữ c̣n mang hoa đến tặng cho con nữa nhé! Có những người bạn mà con chưa hề quen cũng đến chia sẻ với con rằng họ ngưỡng mộ sự dũng cảm của con. Họ gọi tên con trong lúc con không biết họ là ai”.

Một tuần sau, tôi gọi cho vị hiệu phó hỏi t́nh h́nh ở trường, ông cho biết “không có báo chí, không có các vị phụ huynh gọi điện đến trường, không có vấn đề ǵ cả. Danielle có vẻ rất ổn.  Tôi cũng hỏi hiệu trưởng của các trường cấp 3 tại thị  trấn về bất cứ lời đồn nào mà họ nghe được về trường này, nhưng họ cho biết không nghe thấy điều tiếng ǵ.”

Ông ta cảm ơn tôi đă cho biết thông tin về những người chuyển giới mà ông sẽ chuyển chúng đến cấp trên của ḿnh cùng các đồng nghiệp. Chúng tôi đều đồng ư rằng đó là một kinh nghiệm học tập rất lớn cho giáo viên và các học sinh. Tôi cảm ơn ông lần nữa v́ sự hiểu biết và quan tâm. Trường học đă xử lư thông tin đó hết sức tốt. Tôi mừng là cuối cùng là tôi đă t́m được một trường học thực sự quan tâm và tế nhị đến những nhu cầu của học sinh.

Câu lạc bộ người Mỹ gốc Mễ bầu Danielle làm chủ tịch. Cậu bé mà con tôi đang hẹn ḥ đến nhà xem đi xem lại bộ phim ngay cả khi cậu đă biết về quá khứ của con gái tôi. Danielle nói với tôi “không có ǵ trầm trọng đâu mẹ. Không ai để tâm đến điều ấy đâu”, nhưng tôi muốn nói với con rằng điều ấy là một sự thay đổi lớn. Có vẻ đối với con, nó chỉ là một bước nhỏ thôi, nhưng là một thay đổi rất lớn về nhận thức của mọi người với rối loại giới[9].

* * * * *

 Chủ đề chuyển giới thường bị hiểu không đúng bởi rất nhiều người có suy nghĩ rất cổ hủ. Tôi dường như sinh ra để làm một nhà đấu tranh, activitst, và giờ tôi có lí do để làm việc đó.

Trường học ở nơi tôi đang sống có một uỷ ban giải quyết các vấn đề liên quan đến đồng tính nam, nữ và giáo dục cho các nhân viên của ḿnh cách bảo vệ học sinh khỏi bị phân biệt đối xử. Hiệp hội cha mẹ, bạn bè của những người đồng tính (PFLAG) cần một đại diện cho uỷ ban này và tôi đă t́nh nguyện tham gia. Trong một cuộc họp, tôi gặp Ellen, nhân viên mà tôi đă từng gặp khi cố gắng t́m hiểu cách chính sách của trường đối với người chuyển giới, và thông tin duy nhất mà cô ấy có thể cho tôi là “chúng tôi không phân biệt”. Tôi đă nghi ngờ tại thời gian ấy, Ellen được chỉ định bởi một lănh đạo nào đó để không được nói thêm ǵ khác nữa.Giờ th́ Ellen cho tôi biết cô ấy cảm thấy rất tệ khi không được phép giúp đỡ hơn, và cô ấy rất mừng là cuối cùng tôi cũng đă t́m được một trường học an toàn cho Danielle.

Tôi tham gian nhóm chia sẻ với các giáo viên tại trường PTTH và THCS trong quận về việc đối xử với các học sinh và làm cho trường học trở thành một nơi an toàn cho tất cả mọi người. Tôi chia sẻ cùng với họ các t́nh huống mà giáo viên cùng các tham vấn viên không biết cách xử lư với Daniel. Mục tiêu của tôi đơn giản là nói ra cho tất cả các giáo viên lắng nghe ít nhất từ “chuyển giới tính”. Tôi hy vọng là những ngôi trường trong tương lai sẽ là nơi an toàn cho Danielle và những cô bé, cậu bé giống ḿnh. Thông tin về các dịch vụ, những người hỗ trợ cũng được tôi và nhóm đưa ra.

Các giáo viên ở nhiều trường đă từng gặp những học sinh gặp rắc rối về giới và dù vẫn không có nhiều giáo viên có thể làm, th́ ít nhất họ có thể chấp nhận và cố gắng bảo vệ các học sinh này khỏi việc bị trêu chọc và làm nhục. Và phải có sự tham gia của cả phụ huynh học sinh vào trong những t́nh huống như thế, nếu không các thầy cô giáo đành ḅ tay đứng nh́n.

Hội thảo quốc về về luật Chu yển giới và chính sách tuyển dục  (ICTLEP) do một nhóm các luật sư và chuyên viên làm việc trong những vấn đề pháp lư và tuyển dụng người chuyển giới tổ chức. Tôi tham dự cuộc họp của họ ở Tex as và thấy rằng rất thú vị, mặc dù gần như các chủ đề đưa ra mới chỉ quan tâm đến những người chuyển giới trưởng thành như: tuyển dụng, nuôi con, hôn nhân, các giấy tờ pháp lư….Có vẻ như không có ai quan tâm đến những vấn đề quan trọng với trẻ vị thành niên và học sinh. Lần nữa, tôi thực sự ấn tượng bởi những người chuyển giới, là những chuyên viên “mẫu mực”[10] cùng với những người thúc đẩy cho phong trào của những người chuyển giới. Mặc dù Danielle chỉ muốn trở thành một cô gái, nhưng c̣n có những người muốn duy tŕ t́nh trạng là cả hai phái (bi-gendered), nghĩa là đôi lúc làm đàn ông, đôi lúc làm phụ nữ, hay có những người mong muốn thiết lập một giới thứ ba hay có 5 giới hay làm điều ǵ đó với tất cả các giới. Rồi tôi cũng biết đươc về những người intersex[11] và mong muốn của họ được chọn giới (gender) cho chính ḿnh, và cũng có nhiều người không mong muốn phẫu thuật để chuyển về một giới tính sau khi sinh.

Khi tôi tham gia với Neutral Comer, tôi đă đến nói chuyện với các học sinh ở nhiều trường khác nhau. Một số người chuyển giới và đảo trang cùng với tôi muốn chỉ cho các học sinh là những người chuyển giới cũng là những con người, không làm tổn thương đến ai. Chúng tôi muốn bổ sung thêm thông tin trong việc giáo dục tại trường. Chúng tôi muốn mọi người hiểu rằng nhân dạng giới[12]không phải là một sự lựa chọn. Tại sao người ta phải chọn cho ḿnh một cuộc sống khó khăn? Chúng tôi cũng nhấn mạnh rằng đó không  phải là bệnh hay vấn đề tâm thần.

Thật không may một điều là vấn đề này không được bên tư vấn quan tâm nhất để giúp loại bỏ đi quan niệm sai lầm rằng đó là vấn đề tâm lí hay tâm thần. Mặc dù vẫn có những nhóm hỗ trợ cho từng người  chuyển giới để những người này không từ bỏ hy vọng sống như tự sát hay làm tổn thương ḿnh qua việc dùng ma túy, rượu …

Hiệp hội cha mẹ và bạn bè của những người đồng tính mời tôi đến phát biểu vài lần để giúp cho các thành viên của hiệp hội hiểu rơ hơn. Hiện tại chỉ có một số phụ huynh hiểu được vấn đề này, nhưng chúng tôi hy vọng rằng sẽ càng có nhiều người rơ hơn trong tương lai.

Nơi nào tôi tới và kể câu chuyện của Danielle cũng như mong muốn trở thành con gái của con, đều có ai đó nói với tôi “chị là một người mẹ tuyệt vời”. Lời khen ngợi ngày vẫn c̣n làm tôi ngạc nhiên bởi v́ tôi luôn luôn cảm thấy tôi không là một người mẹ tốt, bởi tôi khá bừa băi và thoải mái. Chỉ có một việc duy nhất mà tôi có thể làm là yêu con không điều kiện.

Khi những người hoán tính nghe câu chuyện của tôi họ cho tôi biết rằng họ biết ḿnh là người hoán tính ngay từ tuổi thiếu niên, nhưng sợ không dám nói cho cha mẹ ḿnh biết. Rồi khi vi tính và sử dụng internet của tôi tốt hơn, tôi tham gia vào một số diễn đàn thảo luận về chuyển đổi giới tính. Giờ đây đă có nhóm những phụ huynh này t́m cách liên kết với các phụ huynh khác qua mạng, và cũng có một số ít câu chuyện và thông tin liên quan qua những phương tiện thông tin này.

Càng ngày càng có nhiều thiếu niên nói với cha mẹ rằng chúng cần phải phẫu thuật chuyển đổi giới tính. Tôi hy vọng rằng chúng tôi có thể phát đi thông điệp rằng các em cần t́nh yêu và sự thấu hiểu.

Khi Danielle đang sống cùng mẹ, tôi luôn cho cháu biết tôi sẽ đi nói chuyện ở những nơi nào và mời con đi cùng. Cháu đi cùng với tôi một hai lần nhưng cảm thấy không thoải mái nói cho mọi người biết hoàn cảnh của cháu. Đôi khi cháu cũng bận rộn làm những việc quan trọng hơn với một cô bé. Tôi tôn trọng mong ước của con là tôi không phát biểu tại trường của cháu và cháu cũng hiểu ước muốn thay đổi thế giới của tôi.

 


 

[1] Bức thư không đồng ư giới thiệu Danielle, mặt khác, TS Tim Wolf cho rằng cô có những dấu hiệu có vấn đề về tâm lí, xă hội…”

[2] hội chứng tiền kinh nguyệt liên quan đến sự thay đổi hormon của phụ nữ, xẩy ra trước khi có kinh ở phụ nữ, mỗi tháng gồm ;: nổi mụn, nặng nề, mệt mỏi, đau lưng, đau đầu, táo bón, tiêu chảy, thèm ăn, dễ xúc động, dễ nổi cáu, khó tập trung…

[3] hay như ở Việt Nam, nhiều người hay cho rằng con họ đồng tính v́ gia đ́nh không quan tâm, do cách giáo dục của gia đ́nh, do cha mẹ li dị, cha mẹ mong muốn con ḿnh là con gái

[4] Tương tự ở Việt nam, gay và chuyển giới (không phải chuyển giới tính) hay bị nhầm lẫn. Nhiều người trans gọi ḿnh là người đồng tính (tôi là một người đàn bà trong thân xác đàn ông), hay tôi là người đồng tính, tôi là phụ nữ và tôi yêu một người đàn ông thực sự. Làm ǵ có hai người đồng tính/gay yêu nhau. Tương tự như vậy, nhiều người trong xă hội vẫn gọi cả trans và gay là pê đê (ẻo lả, thích làm con gái), trong khi có rất nhiều gay ko muốn là con gái

[5] Rất giống với cách nhiều người chuyển giới ở VN gọi bản thân ḿnh như  « Hồn bướm thân sâu » chẳng hạn

[6] Chỗ bác sỹ lấy da để làm phẫu thuật  vùng sinh dục

[7]  Loại có h́nh trụ dài, đưa vào trong âm đạo để làm các cơ dăn ra đến mức độ mong muốn

[8] Dụng cụ có h́nh trụ, có thể đưa vào trong âm đạo và làm rung

[9] Nguyên văn “gender dysphoria”, khác với rối loạn giới tính. Về mặt sinh học Daniel có cơ quan sinh dục nam b́nh thường, nhưng rối loạn giới v́ cậu muốn là con gái.

[10] Từ dùng để nhấn mạnh với định kiến cho rằng những người chuyển giới thường là những người ít học, tính khí thất thường

[11]  Tiếng việt gọi là người á nam á nữ, bán nam, bán nữ hay lưỡng tính, không phân định rơ là nam hay nữ

[12] Nguyên văn: gender identity