mẹ, con có chuyện muốn nói... . . .

 

 

PHẦN I......... NỖI THỐNG KHỔ

"Mẹ ơi, con cần nói chuyện với mẹ. Con có điều muốn nói nhưng con sợ là mẹ sẽ không c̣n yêu con nữa.” Đứa con trai 15 tuổi, nằm xuống bên tôi trên chiếc giường cũng là nơi gia đ́nh hay dùng làm nơi tṛ chuyện. Cháu biết rằng tôi sẽ rất chăm chú lắng nghe khi đă yên vị trên giường.

Tôi quả quyết nói với con trai “cho dù con có nói ǵ đi nữa, mẹ vẫn luôn luôn yêu con”.

Nh́n cháu hắng giọng rồi ngập ngừng, tôi chợt nghĩ có lẽ con trai sẽ nói cho tôi biết nó là người đồng tính. Tôi đă từng nghi ngờ cháu là người đồng tính từ rất nhiều năm và hy vọng cuộc nói chuyện này với cháu sẽ xẩy ra, và sau đó tôi có  thể giúp cháu t́m sự hỗ trợ từ mạng lưới những người đồng tính. Tuy nhiên cháu đưa đến với tôi một câu chuyện hoàn toàn khác.

"Con muốn thành con gái mẹ ạ. Bên trong con là một cô gái. Con thích con trai như mọi người con gái khác, chứ không phải theo cách của người đồng tính nam. Con đă cảm thấy điều này rất nhiều năm và mẹ cũng biết con giống con gái như thế nào”.

Có lẽ đây là điều khiến cháu cảm thấy rất buồn bă trong vài tháng gần đó. Đầu tiên, tôi không biết nói ǵ cả. Tôi ôm cháu và nghĩ "Oprah Winfrey[1], chị ở đâu?”

Trước đây, tôi hiếm khi xem ti vi hay các talkshow, nên không biết vấn đề này nhiều. Mọi thứ trong tôi diễn ra rất chậm chạp. Tôi cảm nhận đời ḿnh đang được dẫn qua một ngả khác, một ngă rẽ mà tôi biết rằng cuộc đời tôi rồi đây sẽ không bao giờ như trước nữa.

Im lặng rất lâu, cháu hỏi, "Bây giờ chúng ta phải làm ǵ hả mẹ?”

"Nói thật với con, mẹ cũng không biết phải làm ǵ, nhưng mẹ sẽ t́m ra cách thôi”, tôi trả lời.

Vừa khóc vừa cười, tôi hỏi cháu, "đă bao giờ con mặc quần áo của mẹ chưa đấy?"

Cháu đáp "Con chẳng bao giờ mặc đám quần áo cũ kỹ xấu xí của mẹ”, và tôi tin cháu. Mặt khác, tôi cũng mập mạp hơn con, nên tôi biết rằng cháu sẽ không thích đám quần áo không hợp thời  trang chút nào của tôi. Cháu hay phàn nàn chuyện tôi không quan tâm ǵ đến ăn mặc, trang điểm hay các kiểu tóc. Cháu nói “Mẹ là phụ nữ và có thể làm được tất cả những điều ấy, vậy mà mẹ không quan tâm. Thật phí quá đi!.

Rồi mẹ con tôi c̣n nói chuyện với nhau về lúc cháu lúc c̣n nhỏ. Cháu thừa nhận rằng đă có lần cháu định lấy quần áo của chị họ để mặc. Cháu đă rất vui sướng khi ai đó nhầm cháu là con gái bởi v́ dáng vẻ của cháu (cho dù trước đây tôi luôn khẳng định rằng nh́n cháu không phải vậy). Cháu luôn tỏ vẻ thất vọng khi tôi tự hào khoe ḿnh có ba đứa con trai, và tôi rất mừng không có đứa con gái nào v́ “nuôi con gái khó hơn”. Đôi khi tôi đă từng nói thêm “Thế giới này chưa sẵn sàng cho đứa con gái mà tôi sẽ nuôi dưỡng!”. Bởi v́ tôi thường khuyến thích con gái tham gia thể thao như bóng đá chẳng hạn, lái phi cơ, hay làm tổng thổng. Làm thế nào để đoán được rằng hoá ra giờ đây tôi đang nuôi một cô con gái mà thế giới này chưa sẵn sàng đón nhận? Tôi đă luôn nói với các con ḿnh rằng “các con có thể trở thành bất cứ người nào mà các con muốn trở thành khi các con khôn lớn”, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ rằng một trong số các con trai của tôi muốn lớn lên thành phụ nữ.

"Con chỉ muốn làm một người b́nh thường, và b́nh thường có nghĩa là…là một phụ nữ. Con rất mệt mỏi v́ không thể sống thật với bản thân ḿnh. Con mệt mỏi v́ bối rối. Không có tương lai nào của con là một người đàn ông cả. Con chỉ muốn bỏ nhà đi thật xa để có thể sống như là một cô gái, đến một nơi không ai biết con…nhưng con biết làm thế sẽ làm mẹ buồn”.

Tôi đă hỏi cháu có muốn chuyển đến một trường học mới và sẽ thành con gái vào năm tới không, cháu đáp “có thể con sẽ cố gắng làm con trai đến hết PTTH, v́ làm con gái lúc đi học có thể không là một giải pháp hay bởi v́ con sẽ phải che dấu và đóng kịch. Điều con muốn đó là TRỞ THÀNH phụ nữ, chứ không đơn giản chỉ là mặc quần áo như phụ nữ.

Cuối cùng cháu ngủ ngủ gục bên tôi, trong lúc đầu óc tôi chong chong với hàng tá câu hỏi. Chuyện ǵ xẩy ra với bọn trẻ? Liệu chỉ có xẩy ra trong một thời gian nào đó thôi? Hay đây là một phần của người đồng tính? Nếu như tôi không coi chuyện này là nghiêm trọng, mọi việc cứ tự thế mà hết không? Điều này thường xẩy ra với những người c̣n quá trẻ phải không và họ có thể thay đổi hay không? Những người như vậy có thành công trong cuộc sống? Tôi những mong ḿnh có đủ thông tin và muốn có ngay lúc đó, vào giữa nửa đêm!

Một người mẹ thường làm ǵ trong t́nh huống như thế này? Khi các con của tôi chạy đến bên với một vết xước bị chảy máu, tôi sẽ đặt miếng băng lên đó và hôn con để nó cảm thấy khá hơn, nhưng với những ǵ đang xẩy ra, tôi không có miếng băng nào cả. Tôi biết con rất buồn và cuộc sống của nó rất khó khăn. Người mẹ có thể giúp con được như thế nào đây, và t́nh yêu cho con liệu có đủ không? Tôi có đủ mạnh mẽ để đương đầu với chuyện này không? Tôi đă từng nghĩ rằng tôi biết rất rơ các con ḿnh, thế mà  hoá ra tôi đă không hề biết ǵ về cuộc sống quá nhiều rắc rối của Daniel.

* * * * *

Đây mới chỉ là phần đầu của hơn một chương trong cuộc sống trái khoáy của chúng tôi. Tôi đă có thời gian sống ở Châu Phi suốt tuổi ấu thơ với cha mẹ là những người truyền giáo, v́ thế dường như tôi sinh ra để phiêu lưu, đi đây đó và thay đổi thế giới. Tôi cũng có vẻ như là người chống lại sự ù ĺ, ổn định, một cuộc sống sắp sẵn để quay lại bản tính tự nhiên của ḿnh. Tôi đă từng bỏ học Đại học để t́nh nguyện cống hiến tài lực và thời gian của ḿnh cho một ngôi trường tại một làng nhỏ ở Mexico . Đó cũng là nơi tôi gặp Salvador , người đàn ông có đôi mắt Latinh tuyệt đẹp, người mà cả thế giới chỉ nằm gọn trong một thành phố nhỏ, nhỏ đến mức chỉ có mỗi một con đường chạy qua. Phong cách sống tự cung cấp và đơn giản đó dường như lôi cuốn tôi. Chúng tôi cùng trồng cấy, chăn nuôi và tôi tự may quần áo của gia đ́nh.

Chúng tôi sống trong một ngôi nhà gạch cổ không có điện nước. Sau khi con trai đầu, David chào đời, cả nhà chuyển về California sinh sống, lần đầu tiên sau rất nhiều lần di chuyển giữa Mexico và Mỹ. Sau khi Benjamin và Daniel sinh ra ở California, chúng tôi cùng chuyển về Mexico và sống trong một ngôi nhà mới, hiện đại mà chúng tôi đă giành nhiều năm xây đắp. Vài tháng sau đó, môt trận lũ đột ngột đổ về nơi chúng tôi ở cùng với những cơn mưa lớn suốt mùa xuân. Lũ trẻ và tôi bị bỏ lại trên chiếc giường tầng giành cho trẻ em hàng giờ và nh́n đồ đạc trôi qua cửa ra sông. May mắn thay, chúng tôi được cứu trước khi cả ngôi nhà đổ sập và trôi đi.

Sau 10 năm chứng tỏ với mọi người rằng tôi có thể có một gia đ́nh hạnh phúc như thế, nhưng thực tế, tôi đă trở nên phẫn uất bởi cách Salvador cố gắng cách li chúng tôi khỏi gia đ́nh của anh. Cuối cùng tôi quyết định ra đi, cùng với ba con ở tuổi lên ba, sáu và chín.

Cha các cháu nói “Bởi v́ em mang các con đi, nên anh mong đợi là em đủ khả năng để nâng đỡ các con. Nếu em cần ǵ, hăy quay lại và sống với anh”. Salvador đă nuốt lời và không bao giờ giúp mẹ con tôi, c̣n tôi cũng không bao giờ quay lại và yêu cầu ông ấy chu cấp tài chính.

Cuộc sống không hề dễ dàng với một người mẹ đơn thân nuôi ba đứa con mà không nhận được sự hỗ trợ nào. Tôi thường xuyên lo lắng chuyện tiền bạc, luôn mong mỗi tháng qua đi trước khi chúng tôi kịp cạn tiền. Đôi lúc mẹ con tôi sống ở thành phố, đôi khi ở nông thôn và nuôi rất nhiều vật nuôi như một con chó rất hư, một con chim, cá và ngựa. Có khi đi đưa báo, khi tham gia lớp học âm nhạc, cắm trại nữa, và Daniel chuẩn bị đến trường.

Tôi làm thêm để kiếm đủ tiền lo lợp lại mái nhà và thức ăn hàng ngày, v́ thế tôi không c̣n nhiều thời gian cho các con. Chúng phải tự học cách trông nom và chăm sóc nhau. Tôi luôn sợ hăi khi nghĩ đến Văn pḥng bảo vệ trẻ em hay các Uỷ ban khác phát hiện ra các con tôi ở nhà một ḿnh và sẽ đưa chúng đi. Điều đó suưt xẩy ra khi cảnh sát nhận được một cuộc gọi 911 của một cô bé hàng xóm gọi từ nhà chúng tôi. Họ phát hiện ra Ben 12 tuổi và Daniel  10 tuổi ở nhà một ḿnh. Luật pháp quy định trẻ ở tuổi 12 có thể ở nhà, nhưng không được trông em. Ben và Daniel đă mời viên cảnh sát ăn bánh sandwich kẹp bơ và nhờ họ giúp chúng chơi game trên máy tính. Viên cảnh sát này kết luận chúng được ăn uống đầy đủ và ngoan. Rồi họ rời đi với  lời cảnh báo rằng mẹ chúng sẽ phải t́m người trông bọn trẻ khi chúng ở một ḿnh.

David trở thành người hỗ trợ đáng tin cậy của tôi trong việc trông nom các em. Thậm chí cháu c̣n tham gia một khoá học trông em của Hội Chữ thập đỏ. Các con tôi rất tự lực bởi chúng học cách đi mua đồ tạp hoá, tự cho nhau ăn, giặt giũ quần áo và biết cách tiêu tiền. Tôi có thể cho các con 20 đô, số tiền để lo thức ăn đến cuối tuần và các con có thể tự quyết định sẽ mua những ǵ cần thiết. Ben có thể tính toán toàn bộ số tiền đă dùng đến từng xu, để không phải ngượng ngùng khi đứng ở quầy thanh toán tiền. Các con giúp tôi đếm  tiền và cân bằng số tiền trong tài khoản của tôi tại ngân hàng. Chúng hiểu rằng cần phải giúp tôi bằng cách tránh xa tất cả những rắc rối. Tôi không muốn các con lo lắng nhưng tôi thực sự cần sự giúp đỡ đó.

Chúng tôi thường xuyên phải chuyển chỗ ở bởi v́ tất cả phụ thuộc vào công việc mà tôi mới có hay khi gặp rắc rối với hàng xóm, chủ nhà, hay lúc trường học tăng giá tiền. Chúng tôi thậm chí phải tạm thời chuyển đến bờ biển phía đông, di chuyển vừa đến đó và trở lại Greyhound Bus. Mẹ con chúng tôi là một đội và các con tôi luôn giúp tôi trong việc đưa ra quyết định mỗi khi đi.Tôi không đưa ra bất cứ quy định nào bởi v́ tôi không có mặt ở nhà để ép buộc các con. Tôi nuôi các con bằng cách sử dụng quan niệm là tôi mong đợi các con thành người tốt, và các con đă như thế. Tôi để các con học từ những sai lầm. Nếu chúng đi ngủ muộn, sẽ rất khó dậy sớm đi làm hay đi học vào sáng hôm sau. V́ thế, các con tự đặt chuông (v́ tôi thường đi làm trước khi các con trở dậy).

Các con tôi đă lớn lên mà không theo đạo Thiên Chúa mặc dù tôi không có ư làm thế nào để nuôi dạy con cái mà không có tôn giáo. Tôi lớn lên trong một gia đ́nh Thiên chúa giáo bảo thủ, nơi tội lỗi, và trừng phạt tội lỗi dường như được chờ đợi ở mỗi bước đi. Tôi tin rằng chính bản thân phải chịu trách nhiệm về hành động của ḿnh. Nếu có Chúa, Ngài không cần phải có sự tôn thờ hay tiền của tôi. Tôi không tin rằng Ngài tham gia vào công việc hàng ngày trong cuộc sống mỗi người. Tôi thích nghĩ rằng có một lực lượng phụ nữ mạnh mẽ lực lượng ở đâu đó, trông các con tôi, khi tôi vắng nhà, ví dụ như là một nữ thiên thần, chẳng hạn.

Sự hài hước tuyệt vời và trách nhiệm của David giúp cho mọi việc thật khả quan. Ở tuổi 16, cháu đă thi đỗ lấy bằng lái xe, và bà ngoại cho một chiếc xe cũ. Tôi ngồi xuống với cháu và nói, "Bây giờ bà Clela đưa cho con một chiếc xe và chúng ta cần đưa ra một số quy định khi lái.” " 

Cháu hỏi: "Tại sao?" 

Sau khi suy nghĩ về điều đó, tôi thấy ḿnh không thể đưa ra lí do chính đáng nào bởi cháu luôn chứng tỏ sự trưởng thành đáng ngạc nhiên. V́ vậy, mẹ con tôi quyết định sẽ không cần quy tắc nào, chừng nào cháu luôn có trách nhiệm và tránh xa mọi rắc rối. Và đúng là không bao giờ có bất kỳ vấn đề ǵ. Cháu thường đến nhà sau khi tham dự hoạt động nào đó ở trường, đánh thức tôi dậy và ngồi bên giường kể cho tôi nghe những ǵ đă diễn  ra. Ngay cả khi tôi rất mệt mỏi, tôi vẫn luôn vui mừng khi con muốn tṛ chuyện với tôi. Thực ḷng, tôi rất muốn tham gia vào trong cuộc sống của các con.

Ben ít hơn David 4 tuổi, rất sáng sủa. Cháu không hề gặp thách thức nào tại trường cho dù khi cháu học lớp dành cho các học sinh giỏi đi nữa. Cháu rất quan tâm đến tiền và thể hiện năng khiếu của một nhà kinh doanh ngay từ bé. Đôi khi cháu đề nghị sắp xếp ví của tôi  để làm rơi các tiền xu, phiếu giảm giá mà chúng tôi thường dùng và tôi rất vui đưa cho cháu tiền tiết kiệm . Khi chúng tôi bán nhà để xe, chính Ben là người ra giá cả các thứ và thu tiền. Khi học lớp thứ ba, cháu đă chọn nhạc cụ là baritone horn và chơi trong ban nhạc. Cái sừng đó to gần như cháu, nhưng cháu lôi nó ra khỏi trường hàng ngày và giấu nó đằng sau ḿnh, trên 1 chiếc túi mang rác. Cháu trở nên rất thành thạo khi chơi chiếc sừng khổng lồ đó suốt thời học trường trung học trong khi cháu cũng học chơi nhạc cụ bằng đồng khác. Ben học các kỹ năng sử dụng máy tính rất dễ dàng, và là một vận động viên xuất sắc trong bất cứ môn ǵ cháu thử chơi. V́ là con giữa và chỉ lớn hơn Daniel hai tuổi, đôi khi tôi bỏ quên cháu một chút, nhưng cháu đă tự ḿnh xoay sở rất tốt..

Rồi Daniel, là đứa rất đáng yêu, hay nhơng nhẽo nhưng rất khéo tay, cháu là người không bao giờ ngừng thử làm một việc ǵ đó nếu chưa làm quá 2 lần cho đến khi cháu lên năm tuổi. Tôi đă nghĩ cháu sẽ chẳng bao giờ vượt qua chuyện đó. Cháu luôn thử thách tôi ở giới hạn này. Nếu tôi nói “không” chạm vào một vật trên kệ, cháu sẽ thử từng lần để xem tôi phản ứng r asao.

Chải và nghịch mái tóc xoăn dài của tôi là một tṛ tiêu khiển ưa thích của Daniel khi cháu được khoảng ba tuổi. Ở tuổi thiếu niên, cháu đă có thể vấn tóc cho tôi  để tham gia ở một sự kiện đặc biệt nào đó. Cháu rất thích thời trang và luôn biết các phong cách ăn mặc hiện hành. Cháu thường xuyên diện loại thời trang phi giới tính cho bản thân và luôn giặt đồ của ḿnh bằng tay để tránh hư và phai màu. Khi tôi đi mua sắm  quần áo cho ḿnh, cháu rất thích đi cùng và tư vấn cho tôi. Nh́n lại, tôi nghĩ rằng cháu đă sống rất khổ v́ không thể mặc thời trang nữ tính. 

Ben and David thất bại trong việc lôi kéo Daniel tham gia các tṛ chơi hoạt động mạnh. Tuy nhiên cháu rất giỏi trong trong việc tự bảo vệ ḿnh khi bị hai anh cười nhạo hay trêu chọc. Một lần tôi về nhà thấy hai con trai lớn đang ở trong góc trong khi Daniel khua cán chổi, vật mà cháu sử dụng rất hiệu quả nếu như hai anh ḿnh t́m cách trốn thoát.

 Hầu hết các môn thể thao được tổ chức không thu hút sự quan tâm của Daniel, nhưng cháu rất thích chơiroller –skating và đă tham gia lớp học khiêu vũ và  uốn dẻo. Bởi v́ cháu không phải học nhiều, nên tôi khuyến khích cháu tham gia các hoạt động khác để làm tăng sự tự tin. Cháu đặc biệt rất có năng khiếu khi học môn uốn dẻo (gymnastics), và các anh cháu sửng sốt khen ngợi em khi cháu có thể trồng cây chuối, nhào lộn với một tay (one-handed somersaults), cũng như nhiều tṛ khác mà các anh cháu không thể làm được.

Daniel luôn luôn thích chơi với con gái hơn con trai. Trong hộp đồ chơi tại nhà bà ngoại Clela, con búp bê cũ là món được cháu rất yêu thích. Daniel thích may vá, nấu ăn, và lau dọn nhà sạch sẽ. Bởi v́ tôi dành ít thời gian vào các hoạt động truyền thống của phụ nữ nên cháu không theo gương tôi. Cháu sắp xếp nhà cử theo cách cháu thích, t́m tranh ảnh cũng như các thứ khác để trang trí trên tường.

Sau khi làm nhiều công việc vất vả, tôi bắt đầu mở riêng dịch vụ của ḿnh, làm thống kê về ung thư (cancer statistics). Tự làm chủ dường như thích hợp với tính cách của tôi bởi v́ tôi thích kiểm soát được cuộc sống của ḿnh, và công việc như vậy cũng cho phép tôi có thể có một thời gian biểu linh hoạt. Thu nhập cũng được, nên chúng tôi không c̣n phải đếm từng xu nữa và cũng thoát khỏi nợ nần. Tôi đă tự hào rằng tôi là người chiến thắng; tôi đă có thể tự cấp cho gia đ́nh của ḿnh, và làm tốt hơn so với nhiều gia đ́nh có cả cha mẹ. Phụ nữ trong xă hội chúng ta hiếm khi có cơ hội như vậy. Nhiều bà mẹ đơn thân đóng vai tṛ của nạn nhân, phụ thuộc vào sự hỗ trợ của người cha bọn trẻ.

Trong nhiều năm, tôi đă mơ ước một ai đó để chia sẻ trách nhiệm và niềm vui trông các con tôi lớn lên. Tuy nhiên, hầu hết những người đàn ông mà tôi quan hệ chỉ làm tôi thêm trách nhiệm mà không quan tâm đến các con tôi nhiều như tôi mong đợi. Tôi cũng thoải mái với việc độc thân bởi v́ tôi chỉ quan tâm đến các con trai của ḿnh.

Khi Daniel học hết lớp 8, tôi nh́n thấy một số dấu hiệu căng thẳng. Cháu dường như thích đến trường và giao lưu cùng với các học sinh khác, nhưng có ǵ đó khiến cháu không thoải mái. Cháu không ngủ được vào đêm, thậm chí có ngủ cũng không ngon. Cháu biết phải ngủ ngon để ngày hôm sau đi học cho tỉnh táo, nên chúng tôi cố gắng dùng sữa ấm, xem những chương tŕnh chán ngắt trên TV, hát bài hát ru, kể chuyện và thậm chí tập những bài tập về thần kinh như th́ thầm “tôi đang đi qua một khu rằng rậm, hiền hoà, mệt dần mệt dần...”. Chúng tôi cũng nói nhiều chủ đề khác nhau.

Một lần cháu nói, "Con không biết ḿnh là ai”

Tôi đáp “hầu như ai ở tuổi teen đều cảm thấy vậy. Có lẽ các bạn cùng trường con cũng chung cảm giác đó đấy”.

"Vậy, khi nào con hết tuổi teen, con sẽ không cảm thấy vậy nữa phải không?” cháu hỏi thêm.

 "Đúng đấy.Con sẽ phải trải qua những năm tháng tuổi mới lớn này.” Tôi đă biết rất ít về việc khó khăn như thế nào đối với cháu trong những năm sắp tới.

 

Con không biết ḿnh là ai...

 

 

* * * * *

Sau khi thổ lộ, Daniel cảm thấy b́nh tĩnh và thanh thản hơn nhưng tôi th́ không. Dù đă cố gắng giữ vẻ ngoài điềm tĩnh, nhưng đầu óc tôi th́ như muốn nổ tung v́ mất ngủ và stress.

Sáng hôm sau, Daniel dành hàng tiếng đứng trước gương trong pḥng tôi, chải đầu, trang điểm, cạo lông chân và tạo một chiếc quần soóc từ chiếc quần dài cũ. Khi mặc chiếc áo thun đến ngang lưng, nh́n cháu thực sự giống như một cô gái. Một sự chuyển đối rất đáng ngạc nhiên. Tuy vậy, cháu vẫn mặc quần áo phi giới tính trước mọi người và không cho tôi nói với các anh trai của cháu.

Khi hai mẹ con đi mua sắm chiều hôm đó, Daniel nói cháu muốn mua đồ lót, và tôi băn khoăn liệu có phải con trai đang nghĩ đến mấy chiếc quần lót nữ. Tôi không hỏi ǵ, ngoài việc nói cháu hăy lấy bất cứ cái ǵ cháu cần bởi v́ tôi muốn tránh thảo luận về điều này. Cháu chọn chiếc quần lửng vẫn thường mặc và tôi thở phào nhẹ nhơm. Nhưng trong thâm tâm, tôi vẫn t́m kiếm dấu hiệu ǵ đó mà chính bản thân cũng không biết chắc.

Tôi gọi điện hỏi một người bạn xem anh có thể dành thời gian gặp gỡ nhau tại khu thương mại hay không bởi v́ tôi thực sự cần nói chuyện với ai đó. Anh đoán vài lí do khiến tôi gặp rắc rối, nhưng tôi biết anh sẽ chẳng bao giờ đoán ra. Quả đúng như thế, sau khi biết sự thực, anh đă thừa nhận rằng đúng là anh chẳng bao giờ đoán ra điều này. Anh nghĩ về cái gọi là sự không thoải mái về giới tính hay là sự chuyển giới tính (gender dysphoria hay transsexualism), và khuyên tôi nên nghiên cứu về chủ đề này tại thư viện y khoa của trường đại học  kiêm bệnh viện – đúng ra là trường y của địa phương.

Một người bạn biết các con tôi rất rơ cho biết sẽ giúp tôi t́m hiểu thêm thông tin. Tuy nhiên vài ngày sau, anh gọi và nói tin xấu. Một người bạn đồng tính của anh cho biết người chuyển giới tính c̣n có cuộc sống thậm chí khổ hơn người đồng tính rất nhiều bởi v́ họ đứng ở tận cuối danh mục được sự chấp nhận của cộng đồng, xă hội. Người bạn tỏ ư thông cảm với chúng tôi bởi v́ anh biết chúng tôi đang có một con đường gập ghềnh phía trước và gợi ư tôi đến trung tâm dành cho người đồng tính t́m thông tin.

Daniel đến thăm các anh trai ngay sau khi học xong. Rồi Ben đưa em đi thăm quan vùng Arizona nhân ngày quốc khánh. Tôi gần như khóc cả ngày, và dù trái với mong muốn của Daniel, tôi cũng nói cho Ben biết lí do tôi buồn khổ v́ tôi rất cần chia sẻ điều này với ai đó. Ben nói “Điều đó không có ǵ to tát cả.Có lẽ, Daniel muốn mọi người chú ư đến ḿnh hơn!”. Lúc Ben sẵn sàng về Phoenix , Daniel muốn đi cùng anh và đi mua sắm ở khu thương mại như một cô gái mà không sợ gặp bạn bè. David và Ben đồng ư kế hoạch này bởi v́ chúng muốn em nấu nướng và dọn dẹp nhà cửa trong lúc đứa đi làm, đứa đi học. Thời gian này Daniel nghĩ vài tên con gái như Jasmine hay Danny cho ḿnh, và cuối cùng chọn tên Danielle.

Linh tính cho tôi biết rằng những sự kiện rất quan trọng sẽ xẩy ra khi Danielle đến Arizon na lần thứ hai, v́ thế tôi nói chuyện với các con gần như hàng ngày.

Danielle kể cho tôi nghe về Denise, một người bạn tốt và là hàng xóm của Ben và David. Denise có quen biết một người chuyển giới tính nên đă nhận ra những dấu hiệu ở Danielle, v́ thế cô ấy đă chăm sóc Danielle rất nhiều. Trong lúc hai anh trai đi ra ngoài, cô gái ấy và Danielle thực hành làm tóc, trang điểm, và làm vô số thứ mà con gái hay làm, những thứ mà Danielle mong muốn làm từ rất lâu. Danielle thú nhận cháu đă lấy của tôi một số đồ trang điểm, những thứ mà cháu giục tôi mua một năm về trước khi cháu xem trên truyền h́nh. Tôi không thấy vấn đề ǵ, v́ thực ra tôi cũng ít dùng. Danielle thường xuyên thông báo cho tôi cháu mới làm những ǵ và cho tôi biết tất cả những ǵ cháu đă mua trong những lần đi chơi khu trung tâm thương mại với Denise. David đă đưa thẻ tín dụng của tôi (cho cháu sử dụng lúc khẩn cấp) cho Danielle dùng, và Danielle đă thông báo cho tôi mỗi lần cháu dùng đến thẻ tín dụng đó.

Chính Denise nói cho David biết về những người chuyển giới tính và cho cháu biết những ǵ đang xẩy ra với Danielle. V́ thế, khi David nói cháu biết, tôi đă khóc v́ cảm ơn Denise, biết ơn tấm ḷng tốt của cô, tôi chỉ muốn ôm hôn cô ấy. David cũng bị stress bởi tất cả những ǵ đang xẩy ra, và cháu đă cố gắng hết sức để che dấu cảm xúc của ḿnh với Danielle bằng cách dành thời gian trong các pḥng tập bên ngoài nhiều hơn thường lệ.

 C̣n Ben vẫn giữ ư kiến của ḿnh về việc Danielle cần nhiều sự quan tâm hơn nên mới biểu hiện vậy. V́ thế Ben mua cho em một chương tŕnh nghệ thuật trên máy tính và dậy Danielle cách sử dụng. Ben rất thông ḿnh khi t́m cách lôi kéo sự chú ư của em hơn vào chiếc máy tính yêu quư của cậu.

Danielle kể cho tôi nghe về các anh đối xử với cháu rất tốt và cháu nghĩ là các anh rất mừng khi biết cháu không phải là người đồng tính. Cháu kể cháu nh́n thấy một người chuyển giới tính 18 tuổi trên một chương tŕnh nói chuyện trên truyền h́nh, rồi nói “ Con nghĩ rằng ḿnh có thể thể hiện những ǵ con cảm thấy tốt hơn cô ấy”

Denise nghĩ Danielle đang chuyển dần thành một cô gái khá tốt- thậm chí đám con trai  cháu gặp tại khu thương mại c̣n cá nhau xem cháu là gái hay trai. Denise phải nhắc nhở Danielle đừng găi ở chỗ mà chiếc áo ngực mới mặc làm cháu ngứa. Đến khi bắt đầu nhận được các cuộc gọi, Denielle sợ rằng cháu đă phát âm sai v́ thế thay v́ phát âm “Xuống bể bơi”, cháu liền nói “đi mua sắm” hoặc “không ở nhà”.

Danielle kể cho tôi nghe về một chàng trai 21 tuổi, người hàng xóm ở trong khu chung cư, người đưa cháu đi mua thuốc phun tóc. “Con nói con có hai người anh lớn, luôn bảo vệ con, v́ thế con không muốn làm mọi thứ lộn xộn…”, rồi cháu tiếp “anh ta rất đáng yêu, nhưng có vẻ như là người rất “needy”, v́ thế chỉ làm bạn th́ tốt hơn.”

Tôi biết rằng con gái của tôi sẽ khổ nhưng trái tim của Danielle rộn lên khi gặp đám con trai nhầm tưởng cháu là con gái. Một tối, khi tôi gọi điện, Danielle đă ra ngoài “hẹn ḥ” với cậu bé hàng xóm. Khi cậu bé đến t́m Danielle, Denise đă viết địa chỉ và số điện thoại của cậu. Tối đó, các anh trai rất lo cho Danielle; Ben nằm thức đợi cháu về nhà. David quyết định rằng trước khi hẹn ḥ với một cô gái, cậu sẽ đ̣i xem những bức ảnh em bé bụ bẫm, trần truồng của cô bé ngày c̣n nhỏ đế chắc chắn rằng cô gái mà cháu định hẹn ḥ không phải là người chuyển giới.

David và Ben  thảo luận với nhau về việc thông báo cho cha của các cháu như thế nào. Chúng nghĩ đến mọi các cách để làm sao cho việc này thật nhẹ nhàng. Ví dụ như các cháu sẽ nói với bố là David là người đồng tính, Ben th́ là người đảo trang (thích mặc quần áo của phụ nữ), c̣n Deniel là người chuyển giới.V́ thế khi biết sự thật chỉ có  ḿnh Daniel là người chuyển giới, cha chúng có thể thở phào là chỉ có một đứa gặp rắc rối thôi. Chúng cười và nói chuyện về việc bố chúng có thể sẽ phản ứng như thế nào. Dù hai đứa không bao giờ thực hiện kế hoạch đó, nhưng tôi rất cảm ơn các con đă xử lí t́nh huống có một không hai này với sự hài hước và b́nh thường hoá sự rắc rối.

Khi Danielle ở Arizona được hai tuần và David cho biết cháu rất stress và muốn Danielle trở về nhà với tôi. Cảm giác buồn khổ là một phần của quá tŕnh biến đổi trong gia đ́nh có người con tiết lộ ḿnh là đồng tính hay chuyển giới, và David đă biểu thị t́nh cảm của ḿnh khi nói “Con cảm thấy như em con vừa chết và con không biết cái người mới này là ai!” David cảm thấy có lỗi, và rằng em như vậy một phần là do ḿnh đă làm ǵ sai.

Bản thân tôi cũng nhiều lần thầm mong “Daniel của tôi quay về”. Tôi thầm mong mỏi rằng Danielle sẽ gọi cho tôi và nói cháu đă nghĩ lại và muốn quay trở lại làm con trai. Tôi muốn thoát ra khỏi mọi rắc rối mới này và cuộc đời của tôi lại như trước. Tuy nhiên v́ có quá nhiều việc phải lo, nên tôi không c̣n thời gian ngồi đó mà than khóc nữa.

Nỗi buồn lớn nhất của tôi là biết được những khó khăn, khốn khổ sẽ đến với con gái ḿnh ở phía trước. Tôi có thể nh́n thấy đó là một con đường rất dài mà chúng tôi th́ không có chiếc bản đồ chỉ dẫn nào cả. Tôi đă tự hỏi liệu ḿnh có đủ mạnh mẽ để vượt qua t́nh huống mới này không. Tôi đă tự hỏi ḿnh hàng ngh́n lần “liệu t́nh yêu của một người mẹ có đủ không?
 

* * * * *

Trong lúc các con ở Phoenix, tôi bắt đầu t́m kiếm thông tin và nơi đầu tiên tôi đến là trung tâm thư viện dành cho người đồng tính nam, nữ. Cho đến lúc Daniel tiết lộ cháu là con gái, tôi mới phải chấp nhận cháu là gay để đôi khi tôi có thể liên lạc với trung tâm này.

T́nh yêu của một người mẹ có đủ không?

 

Khi c̣n trẻ, những ǵ tôi biết về người đồng tính luôn tích cực. “Bác Bob” là người rất gần gũi với gia đ́nh tôi và là một trong những người bạn tốt nhất của cha tôi. Khi chúng tôi biết rằng bác là người đồng tính, th́ chúng tôi cũng biết bác là người tốt, đáng tin cậy và là một người lớn rất quan trọng trong cuộc sống của chúng tôi.

Một bạn học cùng lớp và người em sinh đôi của cậu ấy cũng là những người bạn tốt nhất của tôi khi tôi học trung học. Phil cho tôi biết cậu là ai vài năm sau đó, rồi giải thích rằng lí do từ bỏ nhà thờ v́ những người theo đạo thiên Cơ đốc không chấp nhận những người đồng tính. Khi tôi thăm cậu ở San Francisco, cậu đang sống cùng với hai người bạn trai khác trong một căn hộ được trang hoàng rất đẹp, nơi các cậu đều phải chia sẻ trách nhiệm chăm sóc tổ ấm này. Tôi nhận ra một không gian yên tĩnh, thanh b́nh, yêu thương và quan tâm lẫn nhau tràn khắp ngôi nhà của họ, khác với không gian căng thẳng, đắng cay và các mối quan hệ luôn kiểm soát lẫn nhau mà tôi thấy ở ngôi nhà của không ít những người dị tính.

Một giáo viên rất đáng kính trọng của tôi ở trường trung học phổ thông cũng là người đồng tính, nhưng thời đi học, chúng tôi không biết. Thầy dậy tiếng anh. Giờ học của thầy rất thú vị và luôn là thách thức với chúng tôi. Thầy có gia đ́nh và các con thầy cũng hay tham gia những hoạt động cùng với chúng tôi. Vài năm sau này tôi đến thăm thầy và được biết thầy đang chết dần v́ AIDS. Tôi nhận thấy thầy vẫn rất quan tâm đến những ư tưởng và các dự án mới. Tôi cũng chia sẻ với thầy mối lo lắng của tôi về cậu con út của ḿnh.

 Ba người đàn ông tôi vừa kể cùng với những người đồng tính nam, nữ khác mà tôi biết dường như đều là những người rất tốt. V́ thế, khi tôi tin rằng Daniel là người đồng tính, tôi cũng tràn đầy niềm hy vọng, cháu trở thành người tuyệt vời như thế. Tôi không đổ lỗi cho bản thân đă nuôi ba đứa con trai ḿnh cùng một cách. Khi cháu được 5 tuổi, tôi đă nhận ra ở Daniel có những nét nữ tính và khác biệt với mấy đứa con trai khác, nhưng tôi biết cháu đă không chọn cho ḿnh con đường đó. Tôi tin rằng một số người sinh ra đă là người đồng tính cũng giống như tôi sinh ra với mái tóc quăn và cận thị. Tôi không cảm thấy rằng Daniel bị ảnh hưởng bởi yếu tố nào bên ngoài cũng như tôi không tin rằng đồng tính là tội lỗi.

May mắn thay, tôi đă đọc về giới tính của những bào thai được xác định bởi hormon có mặt trong tử cung. Tất cả các em bé ban đầu đều là con gái, rồi một lượng rất nhỏ hormone nam xuất hiện đúng thời điểm cần thiết để cho quá tŕnh phát triển b́nh thường thành cơ quan sinh dục nam, và h́nh thành nên các đặc điểm của nam sau này. Tuy nhiên quá tŕnh phát triển như vậy không phải luôn luôn đi theo đúng lộ tŕnh. Đôi khi hormone nam đủ để tạo ra cơ quan sinh dục nam, đôi khi không đủ để thúc đẩy năo bộ phát triển những đặc điểm thành hành vi của nam giới. Mặc dù rất ngạc nhiên và hơi sốc khi biết Daniel là người chuyển giới nhưng tôi cảm thấy dễ dàng chấp nhận hơn khi tôi biết rằng đó là v́ cháu sinh ra như thế.

* * * * *

Lần đầu tiên đến trung tâm dành cho những người đồng tính, tôi đă suưt khóc và cảm ơn nữ tư vấn đầy cảm thông và thân thiện. Khi tôi hỏi những chỉ dẫn để cho tôi giúp con trai muốn thành con gái, chị nói chị có thể giúp tôi chuyện này rất ít v́ chị gần như không biết nhiều về chủ đề này. Chị khen tôi là một người mẹ tuyệt vời trong việc giúp đỡ con, và hẹn sẽ giúp tôi gặp một nhà tư vấn tâm lí có kinh nghiệm làm việc về người chuyển giới. Chị cũng cho tôi số điện thoại của một nhóm hỗ trợ những người chuyển giới và đảo trang có tên là Neutral Corner.

Tiếp theo, tôi đến thư viện của bệnh viện và t́m thấy các bài báo nói về việc sử dụng hormone, các bước thực hiện việc giải phẫu chuyển đổi giới tính. Có rất ít thông tin về người chuyển giới tính sau khi phẫu thuật bởi v́ rất nhiều người sau khi xong, họ quay trở lại cuộc sống của ḿnh và hiếm khi báo lại với các nhà nghiên cứu. Có một số nghiên cứu đă cũ về trẻ em bị rối loạn giới tính dựa trên một cỡ mẫu nghiên cứu rất nhỏ. Nhưng không có lời khuyên nào cho tôi! Tôi cần một cuốn sách gối đầu giường với những hướng dẫn cụ thể, từng bước –Làm thế nào để nuôi một người con chuyển giới tính hoàn hảo- và cuốn sách có thể nói, “khi con bạn ở tuổi vị thành niên nói cho bạn biết rằng cháu là người chuyển giới, bạn nên làm thế này, thế kia”

 

Làm thế nào để nuôi dạy một người con chuyển giới tính hoàn hảo?

 

Khi đến bệnh viện-trường ĐH Y, tôi được biết ḿnh phải trả $100/giờ cho chuyên gia chẩn đoán, và 2 tiếng để đến nơi làm việc này. Bệnh viện giành cho trẻ em cũng cho tôi biết như vậy, c̣n văn pḥng sức khoẻ tâm thần của địa phương không có chuyên gia. Tôi nhanh chóng nhận ra rằng vấn đề tài chính sẽ thành một phần tối quan trọng, bởi v́ câu hỏi mà gần như tất cả các nơi này hỏi tôi đều là “Bạn dùng loại bảo hiểm y tế ǵ?” Tôi cảm thấy đơn độc. Không ai biết phải làm ǵ nhưng họ cố gắng ước tính và đưa ra một cái giá cắt cổ!

Thời điểm đó, tôi mới bắt đầu tiếp xúc với thế giới vi tính, nhưng ngay cả khi tôi vào mạng, cũng có rất ít thông tin về trẻ em vị thành niên với rối loạn giới tính. Mặc dù tất cả bạn bè và họ hàng cũng không biết nhiều như tôi, nhưng tôi cảm thấy thoải mái khi nói chuyện với họ. Mẹ và chị gái giúp đỡ và yên ḷng tôi rất nhiều. Phản ứng của mẹ tôi khi nghe thấy điều đó là “Đúng rồi, giờ th́ mẹ đă hiểu. Điều con nói giải thích rất nhiều thứ.”

Người bạn Mehico của tôi và mẹ đỡ đầu của Daniel mà chúng tôi vẫn đùa là “commadre” Chula th́ không hề ngạc nhiên khi chị nhận ra rằng cháu đi như con gái ngay khi cháu mới được hai tuổi.V́ thế chẳng khó khăn ǵ cho chị chấp nhận thực tại này, thậm chí chị c̣n đọc nhiều bài báo bằng tiếng Mễ về những người chuyển giới. Chị đoán rắc rối sẽ xẩy ra với cha của Daniel bởi v́ tính cách gia trưởng của bố cháu “v́ anh ta không bao giờ quan tâm giúp đỡ các con”, chị tiếp “anh ta nên tỏ ra tử tế hoặc không nói ǵ hết”.

Rồi nữ tư vấn viên cho tôi một cuộc hẹn với một chuyên gia tư vấn. Người tư vấn nhiều kinh nghiệm này giống hệt như một tay hippie với hoa tai, để ria, một cái tẩu tḥ ra từ túi áo kiểu Hawaiian, và chân đi xăng đan. Anh ta chỉ biết rất ít những người chuyển giới tuổi teen, c̣n gần như không biết những người đă từng trải qua giải phẫu chuyển giới. Tuy vậy anh ta trả lời tôi rất nhiều câu hỏi; anh ta ngờ rằng đây chính là giai đoạn mà Daniel đang trải qua. Tôi cũng được biết nhận hormone từ các bác sỹ hay nhà nội tiết không được nhiều, c̣n hormone mua lậu th́ quá nguy hiểm bởi v́ có thể mua vào hàng giả hoặc kém chất lượng; các hormone cũng không ngăn được quá tŕnh mọc lông, v́ thế phải dùng phương pháp electrolysis để triệt lông; tác dụng của hormone sẽ biến mất khi người ta không dùng nữa. Thành công của một người chuyển giới phụ thuộc vào khả năng thể hiện thành con gái của người đó, và người tư vấn này có thể nói cho tôi biết bằng cách nh́n vào h́nh của Daniel để nói cháu có thể chuyển biến thành công hay không. Anh ta hỏi tôi về h́nh dáng của Daniel và chiều cao của cha cháu. Tôi không lo lắng lắm việc Daniel có thể thành con gái hay ko bởi v́ tôi đă coi cháu như con gái rồi và tôi biết nh́n cháu giống con gái đến độ đáng ngạc nhiên.

Rồi tôi được biết một vài nơi ở Mỹ thực hiện việc chuyển đối giới tính khá tốt với giá 10.000 đô la, c̣n điều trị bằng hormone giá 100 đô một tháng. Thông tin này rất quan trọng bởi v́ tôi phải biết để t́m cách đương đầu với các chi phí.

Điều trị bằng hormone và giải phẫu đối với người lệch lạc giới tính cần được theo dơi sát sao qua các chỉ dẫn do hội đồng các nhà tâm lư, bác sỹ và những người chăm sóc sức khoẻ đưa ra năm 1979. Bản chăm sóc chuẩn do hiệp hội (Harry Benjamin International Gender Dysphoria Association (HBIGDA)) đưa ra đặc biệt nhấn mạnh đến các nhà khoa học về hành vi lâm sàng đă được cấp phép ( nhà tâm lư, tư vấn,  bác sỹ tâm thần hay những người chăm sóc sức khoẻ lâm sàng) có đủ năng lực hoạt động trong lĩnh vực này và phải có làm việc chặt chẽ với việc chuyển đối giới tính. Bản hướng dẫn này không phải nằm trong luật, mà chỉ là bản thoả thuận giữa các bác sỹ giải phẫu chuyển đổi giới và tất cả mọi người đồng ư với bản hướng dẫn này, nó có thể được đưa vào luật.

Bước đầu tiên đ̣i hỏi các nhà chuyên môn vừa kể trên đánh giá người có rối loạn giới tính  trong 3 tháng trước khi điều trị hormone.Sau đó, người đó sẽ sống một năm với giới tính họ mong muốn khi đi làm phẫu thuật. Trong suốt thời gian này, phải thường xuyên liên lạc với nhà trị liệu bởi v́  họ có quyền phê duyệt người này có được trải qua phẫu thuật chuyển giới tính hay không.

Tôi không sẵn sàng nghĩ đến giải phẫu, bởi tôi có nhiều việc cần làm gấp. Trước mắt tôi cần t́m ra cách tốt nhất để giúp con tôi bây giờ. Người tư vấn đầu tiên có vẻ như là người biết quan tâm, và khiến tôi cảm thấy thoải mái. Anh ta nói sẽ rất vui ḷng nói chuyện với Daniel, nhưng anh ta sẽ không viết thư giới thiệu đi giải phẫu. Các dịch vụ của anh ta chủ yếu là t́nh nguyện và miễn phí thông qua trung tâm đồng tính này.

Một người đàn ông từ nhóm hỗ trợ Neutral Corner gọi điện cho tôi, cho biết nhóm của họ không có thông tin về nhóm chuyển giới tuổi vị thành niên, cũng như anh ta chưa biết ai ở độ tuổi nhỏ như con tôi. Anh ta mời tôi đến tham dự buổi họp của họ và xem qua thư viện của nhóm.

Rồi vợ của một người đảo trang gọi điện cho tôi, chị phát hiện ra chồng ḿnh hay mặc quần áo của phụ nữ một năm sau khi cưới và sau khi đi tư vấn, cùng với t́nh yêu thương họ đă biết cách xử lư. Các con của họ cũng biết về cha và có thể vượt qua được việc này khá tốt. Một nhà tu hành cho chị biết đảo trang không phải là một tội lỗi nếu như chồng chị không làm hại ai. Chị đă rất cảm thông, giúp đỡ và động viên chồng, và mặc dù t́nh huống của chúng tôi có khác, nói chuyện với mọi người với sự cảm thông cho hoàn cảnh mà chúng tôi đang gặp phải thật tốt biết bao! Đó cũng là điều an ủi khi biết những người thực đang trải qua những điều tương tự và vẫn sống cuộc sống có ích.

Hầu hết thông tin về người chuyển giới toàn là những thông tin về người đă trưởng thành, v́ thế tôi vẫn tiếp tục t́m kiếm. Những phụ huynh đă trải qua cùng cảnh ngộ có thể là một nguồn hỗ trợ hoặc cho thông tin có ích? Họ đă vượt qua như thế nào? Họ đă phạm vào những sai lầm ǵ? Họ làm thế nào với việc đến trường của các con? Và cha mẹ có thể giúp đỡ như thế nào?

Tôi biết rằng ḿnh phải chấp nhận đứa con này của ḿnh như một con gái ngay cả khi tôi không có ư niệm về việc nuôi dạy con gái. Tôi sẽ cố gắng hết sức ḿnh để làm cuộc sống của con tôi tốt hơn. Tôi sẽ thay đổi các xưng hô và suy nghĩ cho hợp với con gái tôi ở độ tuổi teen. Tôi thề rằng khi con tôi ở Arizona  trở về, tôi sẽ dùng tên mới của cháu và xưng hô với cháu như cháu là con gái. Để thực tập, tôi luôn lẩm nhẩm “Tôi có một đứa con gái mới đây. Cháu tên là Danielle, cháu rất đáng yêu và tôi yêu cháu” Từ khó nhất đối với tôi là từ “con gái” bởi v́ tôi luôn dùng những từ những từ chỉ nam giới để gọi các con của ḿnh như “ hăy đi thôi, các chàng trai. Các con trai của mẹ. Này chàng thanh niên.” V́ thế tôi bắt đầu dùng từ “các con và lũ nhóc” thay cho “ các con trai và mấy cậu nhóc”.

Trong suốt thời gian gặp khó khăn bởi vấn đề liên quan đến giới , tôi hay nghĩ các con tôi là những thiên thần-trong trắng, ngây thơ, thánh thiện, không giới tính. Thậm chí tôi c̣n thắc mắc đó có phải là lí do khiến tôi sinh ra cháu như thế. Ư nghĩ “tại sao lại là tôi?” luôn xẩy ra, nhưng câu trả lời luôn đến ngay lập tức “bởi v́  chị có thể!”

Tôi quyết tâm để cho Danielle tự quyết định nhịp độ những đổi thay trong tương lai của cháu-tôi sẽ không thúc hay cố gắng ḱm hăm cháu lại. Trách nhiệm của tôi có lẽ là cho cháu thông tin càng nhiều càng tốt và thảo luận các lựa chọn khác nhau đối với cháu, thanh toán tiền giải phẫu hay trị liệu. Tôi cùng thề rằng cho dù ngôi nhà của chúng tôi ở đâu đi nữa, nơi đó sẽ là nơi trú ẩn cho cháu, là nơi cháu sẽ cảm thấy an toàn, không bị gây áp lực, phản đối hay xa lánh cháu. Tôi sẽ rất vui đi cùng cháu mọi nơi, như với cháu ngày xưa; tôi sẽ không che dấu hay cảm thấy xấu hổ v́ cháu.

Trong lúc Danielle c̣n đang ở Phoenix khám phá những điều mới mẻ, tôi tham dự một sinh nhật, mà khách của người có sinh nhật hôm đó đều biết những biến đổi gần đầy liên quan đến Danielle. Nhưng số c̣n lại th́ không. Khi những người khách dự sinh nhật khác hỏi về con trai tôi, tự nhiên tôi thấy rất khó để nói ra điều ǵ đó. Tôi đă phải đi vào pḥng giặt không biết bao nhiêu lần để lau khô nước mắt.

Có vài cháu bé chập chững trong căn pḥng đó, và tôi nghe các bà mẹ kể cho nhau nghe những câu chuyện về đám con trai nhỏ của họ. Tôi đă muốn nói “Bạn NGHĨ chúng là con trai?”. Rồi khi trong một bé trai với khuôn mặt rất xinh xắn, tôi chợt tự hỏi về nhân dạng thực của cậu. Nhận thức của tôi về thế giới đă thay đổi. Chị gái là người làm ở pḥng siêu âm trước khi sinh, và thường hay nói cho những người đến siêu âm giới tính của thai dựa vào cơ quan sinh dục mà chị thấy. Tôi thầm nghĩ “mỗi cặp cha mẹ nên được quyền từ chối việc được thông báo giới tính của thai bởi v́ giới tính thực chỉ thể hiện rơ rất nhiều năm về sau”

Nhóm hỗ trợ Neutral Corner (NC) gặp nhau hàng tháng để thảo luận những vấn đề về giới tính. Lần đầu tham dự, tôi ngồi trong khu vực để xe một lúc, cố gắng lấy dũng khí để đi vào trong. Tôi hơi e sợ khi gặp những người đó, nhưng cuối cùng ước mong gặp họ để t́m ra lời giải đáp cho những câu hỏi trong tôi đă chiến thắng. Tôi cũng thừa nhận là ḿnh ṭ ṃ muốn xem người chuyển giới như thế nào.

Tôi không thể nói ai là người đảo trang, ai là người chuyển giới, hay ai đó nh́n như đàn ông có thực sự là nam giới hay không. Rất khó để nói chuyện với mọi người bởi v́ tôi nhận thấy rằng tất cả những người bắt đầu chuyện tṛ với tôi đều dựa trên giới của người đó. Trước đây, khi gặp đàn ông, đầu tiên tôi thường cố gắng t́m hiểu xem họ có c̣n độc thân hay có thể lấy làm chồng được không, sau đó mới nói chuyện về công việc, thể thao, máy tính với họ. C̣n khi gặp phụ nữ, chúng tôi thường nói chuyện về thời trang, lũ trẻ, công việc hay đàn ông. Nhưng khi đến đây, tôi không biết ǵ về giới của người ta, nên tôi gặp khó khăn trong việc tṛ chuyện. Tôi phải nghĩ lại những ǵ ḿnh đă biết về giới, cũng như những điều tôi thường căn cứ để tṛ chuyện trước đây.

Sau vài phút,  một người nh́n giống nam giới gặp tôi và tự giới thiệu là người đảo trang, nhưng tối nay anh ta không mặc vậy (mặc như phụ nữ), và hỏi lí do tại sao tôi có mặt ở đó. Hiển nhiên sau ít phút tṛ chuyện, nhận thấy rằng tôi đang kiềm chế để không khóc, nên anh ta đổi đề tài sang chính trị, sức khoẻ và những vấn đề về giới một cách chung chung. Anh ta là người giỏi chuyện tṛ, thông minh và rất dễ chịu, kể cả về ngoại h́nh của anh ta cũng vậy. Nh́n anh ta không có vẻ ǵ là kỳ cục, đáng ghê sợ hay như những ǵ tôi đă lo lắng sẽ thấy trước khi đến.

Sau đó, một cặp nam nữ tiết lộ cho tôi biết, người phụ nữ là một người đàn ông chuyển giới thành phụ nữ (M to F), c̣n người đàn ông lại là người nữ chuyển thành nam (F to M) . Gần đây, họ cùng nhau đi chuyển giới tính. Họ không biết ai là người chuyển giới ở tuổi teen cả, và cũng không biết nhiều lắm vấn đề liên quan đến trường học, nhưng họ cho tôi tên của một vài tư vấn viên, bác sỹ nội tiết, và tỏ ư muốn giúp đỡ tôi. Tôi đă rất vui khi biết một nhóm có mặt hôm đó nói rất hay; họ nói về máy tính, gia đ́nh, thời trang và tôi bắt đầu có t́nh bạn tốt đẹp tối đó , t́nh bạn cũng với sự giúp đỡ to lớn cho tôi qua cuộc hành tŕnh mới vào một nơi mà tôi chưa biết đến.

Tôi được giới thiệu với tất cả mọi người và nhận ra rằng nhiều người trong số họ là những người thành đạt trong kinh doanh và có những người bạn đời rất ủng hộ và giúp đỡ họ. Một số người đảo trang mặc quần áo nữ, một số trong những bộ “drab” có nghĩa là họ không mặc quần áo nữ tối đó. Tôi đă học được cách thấy sự khác biệt. Những người khác  là M thành F (nam thành nữ) hay F thành M (nữ thành nam), nhưng tôi rất ngạc nhiên và vui mừng nữa khi nh́n thấy họ có vẻ hạnh phúc và đàng hoàng. Một số phụ nữ ăn mặc hợp thời trang, trong khi đó tôi mặc quần áo vẫn như thường, không đeo hoa tai, đánh móng hay đi giầy cao. Họ chào đón tôi ân cần khi tham gia cộng đồng của họ, và cho tôi vài cuốn sách để đọc từ thư viện. Rất thú vị khi thấy có những h́nh ảnh thời Hy Lạp cổ đại mô tả người chuyển giới, và những người này không hề bị đối xử như là những người bị bệnh tâm thần. Người Da đỏ cũng có rất nhiều người chuyển giới trong bộ lạc của ḿnh, và họ đối xử với những người đó rất tôn trọng như là vị lănh đạo hay vị thầy của họ, v́ những người này có thể nh́n thế giới qua cả đôi mắt nam giới và phụ nữ. Xă hội Ấn độ cổ đại cũng có vẻ chấp nhận trẻ em lựa chọn giới của ḿnh hay vai tṛ giới mà chúng sẽ theo. Mặc dù cuốn sách chỉ dành cho người lớn nhưng tôi vẫn đọc v́ muốn học bất cứ điều ǵ liên quan. Nhờ lần gặp gỡ với nhóm NC, trong tôi nhen nhóm niềm hy vọng một tương lai hạnh phúc và thành công cho Danielle.

* * * * *

Trên đường ra sân bay đón con gái trở về từ Phoenix, tôi tự hỏi không biết ḿnh có nhận được ra con không? Liệu nh́n con có thực sự giống như một cô bé tuổi teen xinh đẹp? Hoá ra, sự lo lắng không cần thiết, bởi nh́n cháu tôi cảm thấy rất yên ḷng- thời trang có hơi loè loẹt đôi chút và cháu có trang điểm nhưng rơ ràng nh́n là một thiếu nữ rất xinh đẹp, hấp dẫn. Cháu hơi có vẻ ngập ngừng xem tôi có chấp nhận cháu không. Khi tôi ôm con và để cháu biết rằng tôi yêu cháu nhiều hơn, th́ câu đầu tiên cháu nói với tôi là “con không thể trở lại trường như con trai được nữa. Hạnh phúc làm con gái quá lớn đến độ con không bao giờ muốn quay lại làm con trai nữa”. Gần như tôi cũng có một quyết định như thế. Cháu cứ cảm ơn tôi măi khi cho cháu được làm con gái và nói cháu yêu các anh, yêu Denise biết chừng nào khi mọi người đă giúp cháu rất nhiều.

Sau một vài tuần, tất cả những ai biết Denielle đều thấy rơ sự thay đổi rất tuyệt vời và tiến tŕnh rất hạnh phúc của cháu. Cháu rất vui vẻ, hồ hởi và cởi mở vầ cuộc sống mới của ḿnh bởi v́ con người thật bị chôn vùi bấy lâu của cháu nay được dịp thể hiện.Cháu bắt đầu bỏ đi tất cả các vai tṛ là nam giới mà cháu thực hiện bấy lâu. Mặc dù vẫn có cậu bé tai quái, ngồi trên vai cháu th́ thầm về việc cháu vẫn là đàn ông, nhưng dần dần tiếng nói ấy ngày càng càng trở nên nhỏ dần. V́ cháu trở nên tự tin hơn khi người khác coi cháu là con gái, nên cháu để tính cách tuyệt vời của ḿnh bộc lộ và nở ra cho cả thế giới xung quanh. Đó là một sự thắng lợi của cuộc sống!


 

[1] Người dẫn chương tŕnh truyền h́nh nổi tiếng của Mỹ

 

 

 

 


 

 

GIỚI THIỆU 

 PHẦN I

 PHẦN II

 PHẦN III

 PHẦN IV

 PHẦN V